May 30, 2013

BÀN TAY NÂNG NIU


Ngô Oanh

 
BÀN TAY NÂNG NIU

( Tôi đặt tựa bài dựa trên cảm xúc khi nhìn bức tranh các em vẽ treo trên tường
trước khi bước chân vào xưởng làm việc của các em. Bức tranh như một lời cảm ơn những bàn tay đã che chở, nâng niu các em bất hạnh để các em vẫn hồn nhiên
vui chơi)

** Buổi chiều ngày 27 tháng 5, LM Việt dẫn chúng tôi : Mai, Hoa, Lê và tôi đi thăm cơ sở trường Khuyết tật TÌNH THƯƠNG MỸ LÂM ở xã Mỹ Lâm, huyện Hòn Đất, tỉnh Kiên Giang ngay quốc lộ 80. 



Trường xây tháng 3 năm 1994, 6 tháng sau thì các em đã học được rồi. Ban đầu diện tích chỉ có 8.000 m2 do một người dân ở đó hiến đất, rồi sau
này nhiều mạnh thường quân giúp đỡ, lần lần diện tích rộng lớn hơn , đến nay là 2
hecta 3. Trường chỉ đào tạo các em khuyết tật như câm, điếc, bại liệt, mồ côi thuộc địa phận tỉnh Kiên Giang, cá biệt có khi trường cũng nhận các em ở tỉnh khác với điều kiện là biết rõ gốc tích. Chúng tôi ghé thăm xưởng làm việc của các em thấy vừa tranh thêu, tranh vẽ, còn trong kho có rất nhiều chỉ thêu, vải toàn bộ là nhập từ Pháp. Đơn đặt hàng có khi từ nước ngoài, có khi ở trong nước. Ban đầu ở đó phải mướn 2 họa sỹ, về sau khi các em vững tay nghề thì không cần mướn họa sỹ nữa. Bây giờ có hai em là họa sỹ thiết kế cho tranh thêu, tranh vẽ..
Các bạn sẽ nhìn thấy những tranh thêu là  do các em ngồi xe lăn, còn tranh vẽ là do mấy em câm điếc. Tất cả có 8 lớp, tổng số khoảng 110 em. Hiện có 50 em hành nghề, lương cỡ hơn 3 triệu một tháng.
Chúng tôi có ghé vào nhà ăn, nơi đây phục vụ mỗi ngày 3 bữa ăn miễn phí, mỗi buổi 200 người ăn. Tôi đặc biệt ấn tượng cái nồi nấu cơm bằng trấu (các bạn xem hình) có
7 tầng, mỗi tầng người ta để gạo vào một cái khay nhôm, như vậy mới nấu một lúc cho 200 người ăn mà ít tốn nhiên liệu nhất.  


** Buổi sáng hôm sau khoảng 10 giờ, LM Việt dẫn chúng tôi đi thăm trung tâm dạy
nghề ĐÔNG HIỆP, phường Vĩnh Hiệp, tp Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, thành lập vào
năm 2009. Thuộc thành phố nhưng thực tế chúng tôi phải đi qua phà, rồi vào vùng
sâu hơn, đường sá quanh co, nhỏ hẹp, khu dân cư có vẻ bình dân chứ không như ngay thành phố Rạch Giá, hàng quán, khách sạn... đèn điện lấp loáng, đường xá thênh thang.
Quản lý trung tâm là 4 linh mục và 2 sư huynh. Khu đất rộng cỡ 3 hecta có sân banh, bóng rổ, xưởng cơ điện, vi tính, sửa điện thoại di động, dạy anh văn, phòng dạy nghề uốn tóc, làm móng tay.
Một điểm tôi rất chú ý là ở vùng sâu như vậy mà nơi đó vẫn có trường dạy sửa
máy tàu, xe gắn máy, ô tô, sửa di động và lắp ráp máy vi tính ( có hơn 30 máy
vi tính), toàn là những nghề đang "hot" (các vị linh mục, sư huynh giảng dạy). 








Trường dạy nghề miễn phí cho các em bị bịnh AIDS, xì ke, ma túy, hoặc gia cảnh
quá nghèo, tổng số khoảng 250 em. Mục tiêu của các vị linh mục là muốn giải
tỏa bế tắc trong lòng của các em, tạo cơ hội vào đời để các em hòa nhập với cuộc
sống bình thường như bao người bình thường khác.
Tôi ra về lòng vương bao ý nghĩ: cuộc đời vẫn có những đóa hoa tình thương rất
đẹp, vẫn có những bàn tay nâng niu, ân cần những người bất hạnh hơn mình.
Có bao giờ một ngày nào đó người dân Việt Nam thật là giàu rồi những đóa hoa
tình thương này có tàn phai không?

Sàigòn ngày 30 tháng 5 năm 2013
Ngô Oanh

Đừng gọi Thanh bằng ông ....nữa nhá !!!!!!



         Trưng Vương sáu ba bảy mươi 
          nổi tiếng xưa nay lắm chuyện cười
          toan tính  Thanh ông đòi  "chuyển hệ?"
         Thanh  Bà sao đặng? chỉ Ông thôi!!!!

          TUL ( N )

                      Đơn xin ''chuyển hệ ''của Thanh ông




                                       CON GÁI BẨY NGHỀ

                                       Con gái bẩy nghề
                                       Ngồi lê là một
                                       Dựa cột là hai
                                       Nom giai là ba
                                       Ăn quà là bốn
                                       Trốn việc là năm
                                       Hay nằm là sáu
                                       Láu táu là bẩy

          So với "năng khiếu" của mình, Thanh tự nhận thấy:
       - Ngồi lê là một       Ồ ,đúng là Thanh thích nghe và nói chuyện nên ngồi lê suốt từ bàn này sang bàn nọ, từ ghế 
                                      nọ sang ghế kia.... 
      - Dựa cột là hai        Ừ thì nói chuyện lâu phải mỏi lưng , thì thấy cột dưa vào cho đỡ mỏi, có sao đâu?
      - Nom giai là ba       À, cái này thì mình không thích lắm!
      - Ăn quà là bốn       Ôi! Đây là cái nghề sở trường nhất của Thanh đấy! Nghe ở đâu có hàng quà ngon là Thanh rủ 
                                    các bạn đến ăn ngay.
     -Trốn việc là năm     hihi...ai mà chả thích bớt việc ,phải không? Đỡ việc nào, hay việc nấy
     - Hay nằm là sáu      À, nghề này càng già càng phát triển, ngồi lâu một hồi là Thanh xin "nằm' lên ghế hay xuống 
                                    đất cũng được, cho thẳng cái lưng ra, mỏi lắm các bạn ạ
    - Láu táu là bẩy         Nói thật với các bạn ,Thanh nghe hai từ này quen tử tấm bé lận! Ba mẹ và anh chị Thanh đều
                                     bảo Thanh là con này hay láu ta láu táu...

         Xem ra bẩy nghề của con gái, Thanh đã rành hết sáu nghề rồi ,thế thì Thanh làm sao là Thanh ông được? Thanh đáng lẽ phải là Thanh bà bà ấy chứ? Phải không các bạn?

          KimThanh

                       

                                                  VOTING BUTTONS ..... HE HE!!!!

                                  CÁC BẠN NHỚ VOTE CHO THANH ÔNG ĐẤY NHÉ

                                               KẾT QUẢ SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT EVERY HR.

NGO OANH (N)

Hôm đó 16 tây, N Mai gọi tel kêu mấy bạn họp mặt G4 ( tứ cường) gồm 
Mai, Thanh, Oanh, Bằng.    
Buổi họp có nhiều "chiện" thiệt là vui nhộn, một trong những "chiện" đó
là cái tên Thanh ông từ đâu, Bằng đã giải thích lý do rồi là tại Thanh lúc còn bé
nhảy lên xe trường đã tự xưng như vậy, chứ không ai đặt hết. Nhưng các bạn ơi,
đọc bài tập đọc này và phần tự sự của Thanh, rồi ngẩm nghĩ xem chắc là mọi người phải cúng xôi chè gọi lại Thanh là Thanh bà bà hay tiếp tục là Thanh ông đây hỉ?
Theo Oanh thì trong 7 nghề của con gái "Nom giai là ba" thì Thanh lại không có,
vậy là "ông" đích thị rồi còn gì! Tại vì phái nữ thì hay liếc trai đẹp, "ông" thì liếc
trai làm gì, hehe.
Bye
Ngô Oanh

CHU OANH(N)


Kim Thanh ơi,
     Cái tên Thanh Ông rất là thân thương và quen thuộc...bây giờ đòi làm Thanh Bà thì không ai biết chủ nhân của cái tên ấy là ai đâu. Oanh nhờ có lần Thanh đã nói với Oanh là "đừng gọi Thanh Ông là Thanh Ông nữa" khi Kim Thanh tự xưng tên mình cũng đã xưng là Thanh Ông rồi thì làm sao mà đổi được. Hơn nữa cái mục chính của "bà" là ngó giai mà Thanh khg thich thì là khg phải "bà" rồi.
Chức Thanh mang tên cúng cơm đó đến 100 tuổi nhé. Sau đó thì Thanh tha hồ "đổi hệ"  .
Oanh Chu

Phương Hà (Y)

Hà hưởng ứng cho Thanh ông được chuyển hệ thành Thanh bà bà và khen ngợi sự can đảm của Thanh ông đã cương quyết xác định lại hệ của mình sau mấy chục năm âm thầm chịu đựng sống dưới hệ Thanh ông mà không dám lên tiếng hihihihi

LIÊN HƯƠNG (Y)

Huong cung dong y voi mo Ha. Theo loi keu goi cua mo Thao UL, H xin lam mot bai tho Phong de ung ho mo Thanh Ba`:

Lũ bạn thật là ngông
Cứ gọi nàng Thanh Ông
Còn gì là thể thống
Người ta đã có chồng

Người ta đã có chồng
Đã một lần sang sông
Mấy chục năm chung sống
Tình nghĩa vẫn mặn nồng


Tình nghĩa vẫn mặn nồng
Dù Xuân Hạ Thu Đông
Tưng tiu thật cảm động
Các mợ có biết không?

Các mợ có biết không?
Chồng em đã là Ông
Nên em càng phải chống
Chẳng lẽ lại hai Ông?

Hihihi`! Cac mo trong nhom tho con coc cung len tieng di nhe, cac mo Mai Xinh, Bach Mai, Minh Tam, Dieu Hien,... xin nhan co hoi nay moi nguoi gop mot bai tho Phong cho vui. Cac mo khac muon thu lam tho con coc thi day la co hoi tot de trinh lang day!


Chuc cac mo mot cuoi tuan vui ve. Em phai lo khan goi sap sua phai len duong di cong qua day!


1 lo than,

HHoe


ĐÂY LÀ PHIẾU CỦA  PHƯƠNG XIN 
......VOTE (N)



Tớ tuy đã có chồng 
Bạn vẫn gọi Thanh ông
Tớ chẳng muốn là ông
 Nên van xin đổi giống
Bạn tớ bảo rằng không
 Vì bạn muốn chơi ngông
Bà có chồng … thành ông

Bạch Mai nhớ tại sao dZỒi :( N )

Trưng Vương vào hè nóng
Thanh rủ Vit long dzong
Vào nhóm chợ cho đông
Khua leng keng long kong


Gặp phải ngay Cô Tổng
Phất lông gà vào mông .
Bảo em nghịch .... hơn "nình ông !"
40 năm tình càng nồng

Quý nhất tên Thanh Ông

Thương ban
BM


Lê Như Mai ( N )

Như Mai còn mải vui chơi ở Kien Giang nhưng cũng vote Not Approved Sorry Thanh ông

LON TON KIM ĐOAN ( y )

Bài thơ của LH thiệt là hay và chí lý, LT cũng đồng ý với PH và LH để Thanh Ông được đổi "Hệ"

Chẳng lẽ lại hai Ông
Phu quân ái ngại
Nghe sao không thông
Kim Thanh nên chống
Hết tuổi nói ngông.
Nữ tính có thừa
Thanh Bà mong mỏi
Bạn bè cảm thông
Quên tên Thanh Ông
Tuy rằng có tếu
Cảm thấy tổn thương
Nữ nhi hiền thục.
Lonton đồng ý
Mong từ lúc này
Kim Thanh tên gọi.


Lonton


ĐƯƠNG SỰ KIM THANH ( Y&N )
ÔNG GẬT , BÀ VÂNG

Ôi! Thanh nào dám xin gì đâu!!! Các Mợ bảo "Ông" thì Thanh cũng gật , các Mợ gọi "Bà" thì Thanh cũng vâng!
Thanh là người dễ tính lắm cơ mà!!! Miễn các bạn vui là thích rồi!!! Thơ Liên Hương, Thảo UL, Kim Đoan...thơ nào cũng hay cả!!! Dù "không đồng ý " như Oanh, Mai..hay "đồng ý" như Phương...cũng đều dễ thương cả!!!
" Thanh vẫn là Thanh của bạn bè ,của niềm vui vẻ tuổi ăn chè...." (Chú thích : già rồi, răng không còn khỏe để ăn thức ăn cứng...đành ăn chè ...cho mềm vậy!!!) hihi....


MINH TÂM ( N )


Thiếu gì nha` hai ...ÔNG ! ( Hi hi hi )
Ba` la` ở xó bếp
Lên mạng vẫn thành ÔNG .
Bao nhiêu ngươi` mong ước
Được ở địa vị Ông
Quanh năm tứ thời vẫn
Nhiều nương tử xa gần
Lặn lội về thăm Ông
" Gươm " lạc giữa rừng hoa ,
Ông có biết không ?
Thanh Ba`... , ủa ai vậy ?
Chúng em chỉ thích ÔNG
Ráng chịu đi Ông nhé
Dứt khoát em vote KHÔNG


M. Tâm

MAI XINH ( N)


Thanh Ông hay Thanh Bà
Cũng vẫn là bạn ta
Cớ sao phải thắc mắc
Thanh là ông hay Bà ?
Lũ bạn xưa nay ngông
Có bảo được hay không
Bắc thang hỏi trời nhé
Trời lắc dầu " chắc không "
Sáu mươi năm qua rồi
Ráng chịu thêm chút thôi
Chịu thêm vài năm nữa
Thanh sẽ được đổi đời
Khi con trai lấy vợ
Có cháu nội bế bồng
Khi ấy ai mà dám
Gọi Thanh là ông không ?
Chúc Thanh mau toại nguyện
Vừa thêm người , thêm vui
Thật một công đôi chuyện
Thỏa chí Thanh cười tươi


                                      

                                                            KẾT QUẢ
5/30
12AM  Như vzậy là ....đơn không được chấp thuận ....NOT APPROVED ( TUL)
5/31
4.19 PM  Kết quả ngang ngửa 2( y) 2 (N) Thanh ông có nhiều hy vọng ...đôi hệ đổi đời !!!/
4.53 PM     2(Y)  3 (N)
8..39 PM    2 ( Y)     4 ( N )
8.44  PM     2 (Y)     5   (N)   Thanh Ông .....vẫn hy vọng tuy yếu ớt !!!!
9.45 PM      3 ( Y )   5   ( N )  CỐ LÊN ...he he 
11.30 PM     3 (Y )   6   ( N )   1 ( Y&N ) Ông vẫn là Ông thôi Thanh ơi.
6/1
2 Am     3 ( Y)  7 ( N ) 1 ( Y&N ) thôi đích thị là ông rồi ông ơi 

                      LỜI BÀN CỦA TUL



Sau gần 2 ngày voting , TUL xin trân trọng thông báo kết quả như sau:

Trưng Vương sáu ba bảy mươi
tự do dân chủ lắm ai ơi 
bầu bán công khai vịt nhà di vote 
kết quả ngờ đâu  đúng quá trời 
Ông cũng gật
Bà cũng vâng 
khí phách nam nhi phóng khoáng lẫy lừng 
Hoan Hô Thanh Ông .



May 27, 2013

TRÁCH GHEN






TRÁCH GHEN

Giữa bàn tiệc đông đủ bạn bè , anh hân hoan đem lại cho vợ mình một tách trà thật thơm ngon, các bạn gái ngưỡng mộ trầm trồ khen anh . Vợ anh tươi cười nói :

-  Em thật xúc động và cám ơn anh vì là lần đầu được anh … sau hơn 30 năm chung sống .


May 26, 2013

Thơ Hoa Kỳ Dung

Nắng Trưa


Không một tiếng động
Không một bóng người
Sự yên lặng thân quen
Đứng ngồi bên đời vắng
Tôi và những giòng thơ
Chia nhau ngàn tâm sự
Tôi yêu niềm cô đơn
Như yêu đời tịch lặng
Không gian như chùng lại
Thời gian cũng đứng yên
Nắng bên ngoài nhảy nhót
Chia vui cùng ngàn hoa
Buổi trưa vàng kỷ niệm
Những ngày thơ ấu xưa
Khoảng trời xanh và nắng
Chưa nhạt màu thời gian
Tôi và hồn cô tịch
Uể oải vào giấc trưa


Hoa Kỳ Dung
March 16, 2005
Viết về những buổi trưa ở Đà Lạt và những buổi trưa trong mùa thuế 2005

May 25, 2013

NGẮN THÔI 1




              Lời giới thiệu của TUL

             
VIẾT NGẮN -  thể loại cô đọng , show and tell  , hàm xúc một ngàn lời trong một vài dòng ngắn ngủi , đi thẳng và  gắn liền trái tim người đọc với chủ đề  cháy bỏng , sắc và ngọt  như  gịọt nước mắt vừa 
ứa ra ,  một tiếng cười vỡ nát , một tiếng la vô vọng ....hay  chỉ là một lặng thinh KHÔNG  LỜI .
               VIẾT NGẮN không có nghĩa là ngắn hay dài !!!!
               VIẾT NGÁN vì chỉ cần có thế là đủ !!!
               VIẾT NGẮN mở ra những dimensions cho người đọc , không giới hạn .
               VIẾT NGẮN  nổi tiếng và bất hủ của Ernest Hemingway chỉ 6 chữ , như sau:
               FOR SALE BABY SHOES NEVER WORN.
Truyện ngắn này làm người ta khóc !!!!mở ra những bi tráng có thể là nguyên nhân ?
                -bán một đôi giày em bé , chưa mang bao giờ .nhưng không phải là một đôi giày mới!!!!
                - có thể em bé đã không bao giờ tới hoặc đã mất đi 
                - sự trống không bỏ lại của đôi giày em bé  nhắc nhở điều gì? 
Tất cả gần như vô tận , như đọc một ngàn  trang .........
 Trong ý nghĩa đó ĐSTV xin trân trọng  giới thiệu thể loại Viết Ngắn , mời các bạn thưởng thức và hưởng ứng VIẾT NGẮN.
                                                         

             NGẮN   THÔI   
              Bích Quy

                            YÊU   MUỘN

         Cô Tuyết sắp về hưu rồi mà vẫn chưa có mảnh tình vắt vai
          Tên cô  là Tuyết nhưng cô lại có nước da ngăm đen.  Hai mắt cô to thô lố  và cái miệng rộng với hai vành môi dày và thâm.  Chỉ được cái cô chăm đi chùa, cầu kinh, niệm Phật.
           Một hôm, người ta thấy cô cắt tóc, phi dê, bôi son, đánh phấn. Trông cô tươi trẻ hẳn ra. Thì ra cô có người để ý.  Chàng thấy cô muốn qua đường mà cứ rụt rè mãi chẳng dám sang. Của đáng tội xe đông quá, lại cứ phóng vù vù... Chàng bèn nắm lấy tay cô dắt qua đường và còn hỏi thăm nhà cô ở đâu?
        Chỉ có thế mà làm cô thay đổi hẳn....


                             CÔ  GIÁM  THỊ

         Cô Bông nổi tiếng là cô giám thị nghiêm khắc nhất trường. Bọn học trò hay quậy phá sợ cô một phép. Giờ ra chơi, cô hay đứng ở hành lang để coi chừng học sinh.
         Cu Bình học lớp sáu, đến xin cô sợi dây thun. Cô tưởng nó dùng để cột cái gì đấy  bèn lấy cho nó sợi thun màu đỏ.
         Cu Bình cảm ơn cô rồi đi vội ra một góc khuất. Nó móc trong túi quần ra một viên "đạn" làm bằng giấy cuộn cứng lại,bẻ hình chữ V rồi nhắm cái lưng to như cánh phản của cô mà "bắn" một phát.
         Cô nghe nhói sau lưng, quay  lại thì chẳng thấy đứa nào.
         Chiều về, chưa ra khỏi trường, cô nghe "uỵch" một tiếng. Cô chạy lại đỡ em học sinh  bị ngã,  chảy máu ở trán và cả đầu gối. Cô ân cần đưa em  vào phòng y tế lau chùi và băng bó vết thương cho em
          Cô chợt thấy sợi dây thun đỏ và mấy viên "đạn" chữ V lăn ra khỏi túi quần em  và rơi xuống đất ...