May 8, 2015

THƯƠNG MẸ - Truyện ngắn của BẠCH MAI

THƯƠNG MẸ

Bạch Mai



Văn phòng của tôi cạnh cửa ra vào và lúc nào cũng mở. Khi nghe tiếng cánh cửa tự động kéo trên nẹp sắt và luồng gió lạnh buốt thổi vào, tôi ngẩng đầu lên chờ xem ai. 
 Thịch , thịch.. ngừng..  thịch , thịch .. ngừng ... 

Tôi bước ra , thấy 1 thanh niên trẻ trên hai tay chống nạng, mang sau lưng 1 backpack to tướng ,  khó nhọc từng bước tiến vào hành lang . Đến gần, tôi bảo : 
 " Cho phép tôi cầm cái backpack  nha, chỉ vài bước nữa là đến văn phòng, em có thể tạm nghỉ chân " .
Em nhìn tôi , nét mặt thỏm xanh, chậm trả lời:  " Cám ơn cô "

Kh
i em ngồi xuống ghế, tôi mang đến chai nước lọc mời và cười thật tươi, nhẹ nhàng bảo em "Chắc là em phải đi một đoạn rất xa, nhất là hy vọng em không bị lạc để đi kiếm tôi".
 Em bảo : 
 " Dạ, appointment của bác sĩ cho là 9 giờ sáng, nhưng vì sợ trễ nên 7 giờ em đã lo đi đến". 
  Em cố gắng phát âm, trên khuôn mặt đầy vết sẹo, em bảo rằng em chỉ mong làm chiến sĩ bảo vệ quê hương .  Em tham gia 2 lần tour of duty bên Trung Đông và lần này bị thương vì nhóm của em bị phục kích.
 Em kể lại hôm ấy, mặc dù các bạn em đã hét to: 
“ Bé, ngừng lại ngay !  nếu không tôi bắn !” 
 Nhưng nhìn đứa bé chưa đầy 7 tuổi nước mắt rơi tuôn vòng quanh mặt, trong nhóm em không ai nỡ, đến khi thấy bé vẫn tiếp tục tiến đến, đành phải giương súng bắn thì đã muộn, vì mìn bọc xung quanh người bé nổ tung, làm chết 2 bạn đồng ngũ và em bị thương tích nặng khắp người.
 Tôi bảo em :  
  "Chiến tranh tàn nhẫn, sự cố tình giết hại cả trẻ em vô tội là điều không thể chấp nhận và vô nhân đạo.Tôi rất hãnh điện về em và danh dự cho tôi gặp được em. Tôi rất khâm phục em và những việc tôi đang làm là một danh dự lớn cho tôi, mong đền bù sự hy sinh của em".
  
Tôi nhẹ nhàng bảo là văn phòng bác sĩ ở cuối hành lang, đi độ khoảng thêm 20 bước nữa. Nhưng em có thể ngồi nghỉ trong văn phòng của tôi. Em nhìn quanh xong hỏi văn phòng đảm nhiệm làm việc gì . Tôi bảo là tôi lo cho thương binh về vấn đề tài chánh. Khi đến trị bệnh, tùy theo thương tích nặng nhẹ và tùy theo tình trạng tài chánh, bệnh nhân có thể phải trả tiền copay. Em nhờ tôi xem em có phải trả tiền bác sĩ và bao nhiêu. Sau khi đọc hồ sơ của em , tôi bảo em không phải trả gì cả, vì được sự quyết định của quân y viện là 100%  chiến thương. Ngoài những chữa trị về thương tích chiến trận, em còn có thể chữa răng, bất kỳ bệnh tình nào hay bất kỳ nhà thương , bác sĩ nào trong trường hợp khẩn cấp. 
Tôi mang đến cho em những tài liệu hướng dẫn dành cho thương binh .  Ánh mắt em sáng hẳn lên , miệng em méo xệch với những vết vá chưa thành sẹo, em chậm nói:
"Mong Mẹ có mặt để gặp cô,  để nghe những lời chỉ dẫn và yên tâm". 

Tôi nhìn em còn nhỏ tuổi hơn các con của tôi, nước mắt muốn tuôn ra, tim tôi thắt lại , nắm tay em và bảo : 
"Lần khác nha, khi mẹ mang em đến đây để chữa bệnh, nói mẹ đến với cô. Cô sẽ giúp mẹ em biết những quyền lợi và sự chăm sóc của quân y viện dành cho thương binh để mẹ đừng quá lo lắng cho em.

B.M



12 comments:

  1. BM ơi , hồi xưa tao nghe mày nức nở vì " phải làm dâu trăm họ " không ngờ bi giờ mày viết chiện hay còn hơn ai hết , văn phong nghe như của Lê Xuyên , Bình Nguyên Lộc , tao hồi hộp theo dõi chiện gay cấn chú Tư Cồn , cũng làm rơi nước mắt chẳng kém chú Tư Cầu đâu đấy .
    Tao còn chờ mày viết tiếp chuyện em Ngang em Dọc , đang hay sao mày bỏ lửng vậy cưng?
    Hoan hô chúng ta có thêm nhà văn nhớn miệt vườn Bạch Mai , tuy muộn nhưng tài năng lên còn hơn sao xẹt rạng rỡ bầu trời 6370

    ReplyDelete
  2. Mo Thao Uyen Ly phe binh van cua mo Bach Mai hay qua! H cung la mot trong nhung fans cua mo Bach Mai do nhe....

    ReplyDelete
  3. Câu chuyện thật cảm động quá, vừa đọc mà nước mắt rưng rưng.
    Xúc động trước tình yêu mẹ của chàng lính trẻ mà không màng gì tới sự mất mát thương tật của mình.
    Cám ơn BM đã viết câu chuyện thật hay và cảm động lắm.

    PHà.

    ReplyDelete
  4. Câu chuyện BM viết thật hay và đọc thấy buồn và xúc cảm, cuộc chiến nào cũng để lại những điều thương tâm.Cám ơn BM đã viết lại thật xúc tích và gợi cho người đọc những ngậm ngùi, thương cảm.
    Thân mến

    ReplyDelete
  5. Bach Mai oi,
    Sang nay vao day thay Mai viet len nhung cam xuc ve nguoi thuong binh , cung lam NA nho lai 40 nam truoc vao ngay nay NA
    dang lenh denh tren bien di tim tu do thuc su ,noi day chung minh may man duoc huong tron ven nhung quyen tu do cua mot con nguoi .
    Cam on Mai cung cac ban o noi que huonh thu 2 nay chung minh van giu duoc tinh nguoi va thuong yeu nhau tham thiet .......

    Ngoc Anh

    ReplyDelete
  6. Bach Mai viet truyen hay va cam dong qua! Truyen nay co that phai khong Bach Mai? Va nhan vat toi trong truyen la mo phai khong? Truyen cua Bach Mai tuy rat buon nhung luc nao cung co nhung niem hi vong trong do!
    Cam on mo nhieu lam,

    ReplyDelete
  7. Nam cũng đóan như LH đây là câu chuyện có thật phải không BM . Cám ơn BM đã cho các bạn thêm một cái nhìn nữa về sự hiện hữu của thực tế
    chiến tranh . Vẫn còn kéo dài , chưa ngã ngũ , chưa chấm dứt ...! Và trong bất cứ cuộc chiến nào , người Mẹ là người gánh chịu và mất mát nhiều nhất...!

    Cùng chia xẻ với BM và các bạn ,
    ONam

    ReplyDelete
  8. Chuyen Hay quá' BM mình đang chờ đợi phần II đây!
    Thienga

    ReplyDelete
  9. Chuyện ngắn , gọn nhưng đầy tình người, ấm áp tình yêu tha nhân như thân mình. Cám ơn Bạch Mai.
    Hien

    ReplyDelete
  10. Chuyện ngắn , gọn nhưng đầy tình người, ấm áp tình yêu tha nhân như thân mình. Cám ơn Bạch Mai.
    Hien

    ReplyDelete
  11. Bach Mai ơi ,
    Bạch Mai càng ngày càng viết nhiều chuyện hay , hấp dẫn và cảm động , Điệp đọc tất cả rồi ,cảm ơn Bạch Mai rất nhiều .
    Thuong men ,
    Điệp

    ReplyDelete
  12. Please keep up the good work. We're very proud of YOU .

    Love,

    Minh Tâm

    ReplyDelete