Thương má
Con đã qua thời thiếu nữ
Bước vào tuổi bốn mươi
Cái tuổi bắt đầu chín chắn
Để nhìn lại những chặng đường qua
Nghĩ thương má đã vội đi xa
Khi con vừa tròn mười tám
Con chưa hề biết sẻ chia với má
Chưa hiểu cái vạc, thân cò
Biển đời nông, sâu chìm nổi
Rồi con vượt cạn lần đầu
Má đâu còn để ấp ủ
Bệnh viện đông người
Lời mẹ con trìu mến, thân thương
Con nuốt nước mắt, tủi phận mình
Sao má không ôm con để chia điều hạnh phíc
Con cũng được làm mẹ, ôi, thiêng liêng, kỳ diệu
Cháu là trai, con nhớ lời má dặn:
Phải « công thành danh toại »
Và nối bước cha anh
Cháu lớn lên trong những ngày thiếu thốn
Biết lẫy, biết bò, chập chững biết đi
Con bắt đầu lo toan, vất vả
Như một bà mẹ trẻ, như má ngày xưa
Cháu thứ hai lại tiếp tục chào đời
Cháu là gái, con thấm thía lời má bảo :
« Con gái xấu, người ta cười chê
Con gái đẹp, đời lắm nỗi truân chuyên.. »
Các cháu lớn một năm, con già thêm một tuổi
Vẫn nghĩ thương má, một đời khó nhọc
Khi con biết : « gừng cay, muối mặn »
Tình chồng vợ, nghĩa thủy chung
Vui mái ấm gia đình, bên tiếng cười con trẻ
Con mới hiểu ba, những ngày không có má!
Bùi Trân Thúy
Tình mẹ
Trình bày MỹTâm
No comments:
Post a Comment