Welcome to Trưng Vương 1963-1970
Nov 30, 2025
Chia buồn với Gs Tuyết, bạn Hồng Yến cùng tang quyến
Được tin bào đệ của TV6370 Dương Hồng Yến :
Nov 22, 2025
Đại Hội Nữ Sinh Trưng Vương Thế Giới với chủ đề 50 năm ly hương.
Đại Hội Nữ Sinh Trưng Vương Thế Giới với chủ đề 50 năm ly hương
Kiều Mỹ Duyên
HOUSTON, Texas (NV) – Đại Hội Trưng Vương Thế Giới lần thứ 8 tổ chức tại Houston, Texas, với chủ đề 50 năm ly hương diễn ra vào hai ngày 25 và 26 Tháng Mười.
Có nhiều người từ Đan Mạch, Đức, Pháp, Úc, Canada, Việt Nam và nhiều tiểu bang của Hoa Kỳ, như Arizona, California, Florida, Kansas, Massachusetts, New Jersey, New York, Oregon, và Washington… về tham dự.
Các cựu nữ sinh từ khắp nơi về họp mặt đều là học sinh của ngôi trường nữ rất nổi tiếng ở Sài Gòn, trường nữ sinh Trưng Vương.
Trường được xây dựng năm 1917 dưới thời Pháp thuộc tại Hà Nội, ban đầu có tên là Nữ Trung Học (thường được gọi là trường Đồng Khánh, vì địa điểm trường nằm trên phố Đồng Khánh). Sau Hiệp Định Geneva 1954, một bộ phận của trường di chuyển vào Nam. Ba năm đầu học nhờ trường Gia Long, đến năm 1957, chuyển về đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, đối diện sở thú.
Trưởng ban tổ chức là bà Nguyễn Phương Ninh, và bảy thành viên là Chu Hoàng Diêu, Trần Thị Được, Phạm Hoài Hương, Đào Ngân Khánh, Võ Thị Mỹ Liên, Bùi Thị Diệu Trang, và Trần Anh Tú.
Đại Hội Trưng Vương Thế Giới lần thứ 8 cũng là lần cuối các cựu nữ sinh tổ chức đại hội. (Hình: Kiều Mỹ Duyên)Các thầy cô của Trưng Vương được giới thiệu một cách ân cần từ khóa 1957-1960, và được giới thiệu đầu tiên và các cựu nữ sinh được mời lên sân khấu trong đồng phục áo dài màu xanh. Khóa này các cựu nữ sinh ít, vì qua đời nếu không thì cũng khá lớn tuổi không tham dự được.
Ở Sài Gòn có bốn trường học công lập nổi tiếng là Trưng Vương, Gia Long, Petrus Ký, và Chu Văn An. Học trò trường Trưng Vương và Chu Văn An, đa số giáo sư là người Bắc, sau này các học trò hai trường này thường kết hôn với nhau. Cũng như học trò hai trường Petrus Ký và Gia Long, đa số giáo sư là người Nam, sau này học trò hai trường thường kết hôn với nhau.
Bốn trường công lập này nổi tiếng là có học trò xuất sắc. Ở tỉnh, học hết lớp Đệ Tứ, muốn chuyển trường đến Sài Gòn, muốn vào được một trong bốn trường này phải là học trò xuất sắc, học ưu hạng hay bình thứ, mới hy vọng.
Ngày tiền đại hội, tổ chức tại nhà hàng Jasmine Asian Cuisine, vé bán hết trước hai tháng. Đây là cơ hội để bằng hữu gặp nhau, người còn người mất, đa số là hưu trí. Các nữ sinh Trưng Vương có cháu nội, cháu ngoại. Người địa phương thì cháu nội, cháu ngoại chở ông bà đến nhà hàng rồi về.
Đa số những người trẻ này rất thành công, bác sĩ, dược sĩ, nha sĩ, học lại đi thi lấy bằng lại và hành nghề. Các cháu rất thành công, có cháu sinh ra ở Texas, có người mở phòng mạch bác sĩ, nha sĩ, dược phòng, cuối tuần sinh hoạt cộng đồng, làm việc thiện. Thành phố Houston rất lớn, từ nhà này đến nhà kia đi rất xa nhưng vì tình đồng hương Việt Nam gắn bó với nhau nên vẫn sinh hoạt cuối tuần, bạn bè lâu năm vẫn tìm đến với nhau.
Ngày chính của đại hội vào Chủ Nhật, tại nhà hàng Ocean Palace. Họp mặt cựu nữ sinh Trưng Vương lần cuối, trưởng ban tổ chức nhắc đi nhắc lại nhiều lần, sau lần tổ chức này sẽ lên núi ở ẩn, sẽ không tổ chức nữa.
Nữ sinh Trưng Vương rất đa tài, hai cựu nữ sinh đóng vai Hai Bà Trưng, mặc áo màu vàng rất đẹp, hai bà đi kiếm tuyệt vời. Ban tổ chức cho biết đó là nhờ võ sư huấn luyện hai nữ sinh này nhiều tháng liên tục. Các nữ võ tướng múa kiếm xuất sắc, màn kịch Hai Bà Trưng xuất sắc nhất. Sân khấu đẹp, rộng rãi đủ để cho nhiều người trình diễn. Màn kịch nào cũng xuất sắc. Cựu nữ sinh Trưng Vương và rể Trưng Vương cũng xuất sắc, phải dày công tập luyện lắm mới được như thế.
Đại nhạc hội văn nghệ trình diễn không thua gì đại nhạc hội của các nghệ sĩ chuyên nghiệp. Cái tình của thầy cô, tình bằng hữu, tình gắn bó với trường cũ làm nhiều người ngồi lắng nghe suốt 6 giờ đồng hồ. Chưa bao giờ thấy người với người gắn bó với nhau như thế.
Cựu nữ sinh Trưng Vương các khóa vui mừng gặp lại nhau trong ngày tiển đại hội. (Hình: Kiều Mỹ Duyên)Màn trình diễn nào cũng được hoan hô nhiệt liệt. Đồng hương tham dự chăm chú theo dõi từ giọng hát ngọt ngào của các ca sĩ với tiếng đàn của các nhạc sĩ điêu luyện, đưa khán giả về quá khứ thơ mộng của nữ sinh thời trung học. Các cựu nữ sinh bây giờ đầu đã bạc nhưng trái tim vẫn còn ấm. Những màn trình diễn đặc sắc làm cho mọi người sống lại quá khứ thơ mộng với nhiều mơ ước.
Đại hội diễn ra trong hai ngày ngắn ngủi nhưng những kỷ niệm đẹp này làm cho nhiều người nhớ mãi về mái trường thân yêu cũ Trưng Vương, bên kia bức tường là trường trung học Võ Trường Toản.
Có một điều rất hãnh diện là con cháu của nữ sinh Trưng Vương học rất giỏi, hiếu thảo với ông bà, cha mẹ của mình. Đó là phước đức của ông bà, cha mẹ để lại. Hậu duệ cựu nữ sinh Trưng Vương có một số người là sĩ quan cao cấp trong quân đội Hoa Kỳ, có người vào dòng chính, hành pháp, lập pháp, tư pháp, và có chỗ đứng trong các ngành nghề.
Cầu xin tất cả chúng ta yêu thương nhau, đùm bọc lẫn nhau, thành công ở xứ người. Dù đại hội nữ sinh Trưng Vương thế giới không còn được tổ chức nữa, chúng tôi luôn giữ liên lạc với nhau, quan tâm nhau, và sẵn sàng hỗ trợ nhau khi cần thiết. Chúc các cựu nữ sinh Trưng Vương luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, và an yên với cuộc sống của mình. Mong lắm thay! [đ.d.]
Anh Thư chuyển
Oct 31, 2025
“Pantry Granny”-“Bà nội đựng thức ăn”
Hãy hình dung một người mẹ 72 tuổi, từng là cô giáo tiểu học, sống một mình trong căn nhà màu be ở ngoại ô yên ắng của bang Ohio. Đây là câu chuyện của Marge — và về cuộc cách mạng nho nhỏ mà bà vô tình khơi lên.
Tôi là Marge, 72 tuổi, giáo viên tiểu học đã về hưu. Tôi vẫn sống trong ngôi nhà nơi tôi nuôi dạy con gái, cãi nhau với chồng tôi — Bill (cầu mong ông được bình an) — về chuyện trả góp, và chứng kiến cả khu xóm đổi thay: từ chỗ đầy những gia đình trẻ thành… những người như tôi. Người già.
Sau khi Bill mất, tôi nghĩ mình đã trở nên vô hình. Tôi chỉ là bà cụ có mấy chiếc chuông gió leng keng và mấy luống cà chua um tùm. Người ta đi ngang vẫn chào, nhưng không thật sự nhìn thấy tôi.
Cho đến một buổi thứ Ba tháng Tám, oi bức và dính rít.
Tôi đang kéo thùng tái chế ra mép vỉa hè thì thấy một cậu bé. Chừng mười tuổi. Gầy, cùi chỏ nhọn hoắt. Cậu đang lục trong thùng rác nhà tôi. Không phải tìm lon — tìm đồ ăn.
Cậu đứng khựng khi bắt gặp ánh mắt tôi. Tôi nhận ra cái nhìn ấy: sự xấu hổ của cơn đói.
Tôi không la. Không doạ gọi cảnh sát. Tôi chỉ giơ một ngón tay, đi vào bếp, làm chiếc bánh mì nhanh nhất đời mình: bơ đậu phộng và mứt dâu, kẹp vào bánh mì trắng. Tôi lấy thêm một chai nước, bưng ra, đặt lên nắp thùng.
— Cho con đó, tôi nói nhỏ.
Cậu chộp lấy rồi chạy biến, không kịp nói lời nào.
Đêm đó tôi không ngủ được. Cứ hiện ra mãi hình ảnh một đứa trẻ tìm thức ăn trong rác. Không phải ở tận đâu đâu — ngay tại Ohio.
Sáng hôm sau, tôi lục gara. Thấy chiếc thùng giữ lạnh cũ hồi nhà tôi hay đi dã ngoại. Tôi kéo ra lề đường, lấy bút lông đen viết lên:
“Cần gì thì lấy. Có gì thì góp.”
Tôi chất vào đó nước uống, thanh ngũ cốc, táo, và sáu chiếc sandwich trong túi zip.
Thứ Sáu, thùng trống trơn. Tôi lại châm đầy.
Chủ Nhật, bánh mì biến mất, nhưng ai đó để lại hai hộp cá ngừ và một bịch gạo.
Thứ Hai, người khác bỏ thêm tã em bé và một hộp băng vệ sinh.
Thứ Tư, một cựu binh mang tới vớ giữ ấm, kèm mảnh giấy: “Vững vàng nhé, anh em.”
Một cộng đồng bé xíu vừa ra đời ngay đầu lối vào nhà tôi.
Rồi Brenda tới.
Brenda ở cách ba căn, chủ tịch hội cư dân, lúc nào cũng ôm cái clipboard. Cô ấy đứng sững trước cái thùng.
— Marge, cái này là sao?
— Cái thùng giữ lạnh thôi, Brenda.
— Chị đang lôi kéo đủ thứ thành phần. Nguy hiểm, lại làm tụt giá nhà nữa.
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy:
— Tôi đã thấy một đứa nhỏ ăn trong thùng rác nhà mình, Brenda. Giá nhà là thứ tôi lo sau cùng.
Cô ấy bực bội bỏ đi.
Một tuần sau, video của một học sinh cấp ba quay cảnh thùng đồ đầy ắp viral trên TikTok.
Người ta gọi tôi là “Pantry Granny” — Bà ngoại của tủ đựng đồ.
Báo đài kéo tới. Một nhà thờ tặng chiếc tủ lạnh nhỏ. Cửa hàng vật liệu xây dựng cho dây điện. Nhóm mỹ thuật trường học vẽ lên đó những bông hướng dương.
Trang gây quỹ GoFundMe gom được 15.000 đô.
Nhưng danh tiếng cũng kéo theo những lời chỉ trích.
Có người: “Chúa phù hộ người phụ nữ này!”
Kẻ khác: “Bà đang nuôi thói lười! Sớm muộn gì cũng bị trộm!”
Rồi tôi nhận công văn.
Đơn khiếu nại từ văn phòng quy hoạch đô thị.
Mời họp công khai. Bị quy chụp đủ thứ.
Họ không nói về nạn đói, mà nói về quy định vệ sinh, nguy cơ chuột bọ, phân phát thực phẩm trái phép.
Họ biểu quyết: cấm.
48 giờ phải dẹp hết, nếu không phạt 500 đô/ngày.
Tôi khóc. Cho Bill. Cho cậu bé. Cho một đất nước mà làm điều tốt cũng cần giấy phép.
Tôi rút phích tủ lạnh. Bó tay.
Nhưng sáng hôm sau, tờ mờ, tôi nhìn ra — và đứng chết lặng.
Tủ lạnh vẫn đó. Bên cạnh là hai cái nữa.
Một tủ đông. Một tủ sắt.
Ông Henderson, hàng xóm treo biển “Trump 2024”, đã kéo điện từ gara nhà ông sang cho tủ đông.
Cùng lúc, hai sinh viên ở góc phố, treo cờ cầu vồng trước hiên, đang xếp đồ hộp.
Họ không nói với nhau. Họ giúp. Cùng nhau.
Khi tôi bước ra, bãi cỏ đã dựng đầy bảng:
“Chúng ta đều là Marge.”
“Cứu đói trước. Hỏi sau.”
“Cơn đói không phải là đồ gây phiền.”
Tiền phạt tới.
Quỹ cộng đồng trả sạch trong vài phút.
Tôi không kiện cáo. Tôi chỉ kéo cái ghế và ly cà phê ra ngồi.
Mỗi sáng, tôi ngồi cạnh mấy chiếc tủ.
Tôi lắng nghe những câu chuyện.
Tôi nhìn những người xa lạ, đủ mọi quan điểm chính trị, chung tay xếp mì gói lên cùng một kệ.
Và tuần trước, cậu bé quay lại.
Cao hơn. Ăn mặc tươm tất hơn.
Cậu nói giờ đang ở nhà tạm cư, đã đi học lại.
Cậu không lấy gì cả.
Cậu đưa tôi một túi giấy nâu.
Bên trong: một chiếc sandwich jambon–phô mai.
— Cho đứa kế tiếp, cậu thì thầm.
Bạn không cần giấy phép để trở nên tử tế.
Không cần hội, không cần ban bệ.
Chỉ cần thấy con người trước mặt.
Họ có thể viết bao nhiêu luật tuỳ thích.
Họ có thể phạt bạn.
Nhưng nhân tính thì không thể biến thành bất hợp pháp.
Lòng tốt không phải chương trình. Đó là một cuộc cách mạng.

Tôi là Marge, 72 tuổi, giáo viên tiểu học đã về hưu. Tôi vẫn sống trong ngôi nhà nơi tôi nuôi dạy con gái, cãi nhau với chồng tôi — Bill (cầu mong ông được bình an) — về chuyện trả góp, và chứng kiến cả khu xóm đổi thay: từ chỗ đầy những gia đình trẻ thành… những người như tôi. Người già.
Sau khi Bill mất, tôi nghĩ mình đã trở nên vô hình. Tôi chỉ là bà cụ có mấy chiếc chuông gió leng keng và mấy luống cà chua um tùm. Người ta đi ngang vẫn chào, nhưng không thật sự nhìn thấy tôi.
Cho đến một buổi thứ Ba tháng Tám, oi bức và dính rít.
Tôi đang kéo thùng tái chế ra mép vỉa hè thì thấy một cậu bé. Chừng mười tuổi. Gầy, cùi chỏ nhọn hoắt. Cậu đang lục trong thùng rác nhà tôi. Không phải tìm lon — tìm đồ ăn.
Cậu đứng khựng khi bắt gặp ánh mắt tôi. Tôi nhận ra cái nhìn ấy: sự xấu hổ của cơn đói.
Tôi không la. Không doạ gọi cảnh sát. Tôi chỉ giơ một ngón tay, đi vào bếp, làm chiếc bánh mì nhanh nhất đời mình: bơ đậu phộng và mứt dâu, kẹp vào bánh mì trắng. Tôi lấy thêm một chai nước, bưng ra, đặt lên nắp thùng.
— Cho con đó, tôi nói nhỏ.
Cậu chộp lấy rồi chạy biến, không kịp nói lời nào.
Đêm đó tôi không ngủ được. Cứ hiện ra mãi hình ảnh một đứa trẻ tìm thức ăn trong rác. Không phải ở tận đâu đâu — ngay tại Ohio.
Sáng hôm sau, tôi lục gara. Thấy chiếc thùng giữ lạnh cũ hồi nhà tôi hay đi dã ngoại. Tôi kéo ra lề đường, lấy bút lông đen viết lên:
“Cần gì thì lấy. Có gì thì góp.”
Tôi chất vào đó nước uống, thanh ngũ cốc, táo, và sáu chiếc sandwich trong túi zip.
Thứ Sáu, thùng trống trơn. Tôi lại châm đầy.
Chủ Nhật, bánh mì biến mất, nhưng ai đó để lại hai hộp cá ngừ và một bịch gạo.
Thứ Hai, người khác bỏ thêm tã em bé và một hộp băng vệ sinh.
Thứ Tư, một cựu binh mang tới vớ giữ ấm, kèm mảnh giấy: “Vững vàng nhé, anh em.”
Một cộng đồng bé xíu vừa ra đời ngay đầu lối vào nhà tôi.
Rồi Brenda tới.
Brenda ở cách ba căn, chủ tịch hội cư dân, lúc nào cũng ôm cái clipboard. Cô ấy đứng sững trước cái thùng.
— Marge, cái này là sao?
— Cái thùng giữ lạnh thôi, Brenda.
— Chị đang lôi kéo đủ thứ thành phần. Nguy hiểm, lại làm tụt giá nhà nữa.
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy:
— Tôi đã thấy một đứa nhỏ ăn trong thùng rác nhà mình, Brenda. Giá nhà là thứ tôi lo sau cùng.
Cô ấy bực bội bỏ đi.
Một tuần sau, video của một học sinh cấp ba quay cảnh thùng đồ đầy ắp viral trên TikTok.
Người ta gọi tôi là “Pantry Granny” — Bà ngoại của tủ đựng đồ.
Báo đài kéo tới. Một nhà thờ tặng chiếc tủ lạnh nhỏ. Cửa hàng vật liệu xây dựng cho dây điện. Nhóm mỹ thuật trường học vẽ lên đó những bông hướng dương.
Trang gây quỹ GoFundMe gom được 15.000 đô.
Nhưng danh tiếng cũng kéo theo những lời chỉ trích.
Có người: “Chúa phù hộ người phụ nữ này!”
Kẻ khác: “Bà đang nuôi thói lười! Sớm muộn gì cũng bị trộm!”
Rồi tôi nhận công văn.
Đơn khiếu nại từ văn phòng quy hoạch đô thị.
Mời họp công khai. Bị quy chụp đủ thứ.
Họ không nói về nạn đói, mà nói về quy định vệ sinh, nguy cơ chuột bọ, phân phát thực phẩm trái phép.
Họ biểu quyết: cấm.
48 giờ phải dẹp hết, nếu không phạt 500 đô/ngày.
Tôi khóc. Cho Bill. Cho cậu bé. Cho một đất nước mà làm điều tốt cũng cần giấy phép.
Tôi rút phích tủ lạnh. Bó tay.
Nhưng sáng hôm sau, tờ mờ, tôi nhìn ra — và đứng chết lặng.
Tủ lạnh vẫn đó. Bên cạnh là hai cái nữa.
Một tủ đông. Một tủ sắt.
Ông Henderson, hàng xóm treo biển “Trump 2024”, đã kéo điện từ gara nhà ông sang cho tủ đông.
Cùng lúc, hai sinh viên ở góc phố, treo cờ cầu vồng trước hiên, đang xếp đồ hộp.
Họ không nói với nhau. Họ giúp. Cùng nhau.
Khi tôi bước ra, bãi cỏ đã dựng đầy bảng:
“Chúng ta đều là Marge.”
“Cứu đói trước. Hỏi sau.”
“Cơn đói không phải là đồ gây phiền.”
Tiền phạt tới.
Quỹ cộng đồng trả sạch trong vài phút.
Tôi không kiện cáo. Tôi chỉ kéo cái ghế và ly cà phê ra ngồi.
Mỗi sáng, tôi ngồi cạnh mấy chiếc tủ.
Tôi lắng nghe những câu chuyện.
Tôi nhìn những người xa lạ, đủ mọi quan điểm chính trị, chung tay xếp mì gói lên cùng một kệ.
Và tuần trước, cậu bé quay lại.
Cao hơn. Ăn mặc tươm tất hơn.
Cậu nói giờ đang ở nhà tạm cư, đã đi học lại.
Cậu không lấy gì cả.
Cậu đưa tôi một túi giấy nâu.
Bên trong: một chiếc sandwich jambon–phô mai.
— Cho đứa kế tiếp, cậu thì thầm.
Bạn không cần giấy phép để trở nên tử tế.
Không cần hội, không cần ban bệ.
Chỉ cần thấy con người trước mặt.
Họ có thể viết bao nhiêu luật tuỳ thích.
Họ có thể phạt bạn.
Nhưng nhân tính thì không thể biến thành bất hợp pháp.
Lòng tốt không phải chương trình. Đó là một cuộc cách mạng.

Và cuộc cách mạng của tôi bắt đầu từ một chiếc sandwich.
Hồng Phúc sưu tầm
Hồng Phúc sưu tầm
Sep 26, 2025
Chia buồn cùng bạn Kỷ Niệm và gia đình
Được tin buồn phu quân của bạn Kỷ Niệm
Ông Anthony Pendleton
Đã về với Chúa ngày 24-09-2025 tại Houston, Texas USA
Gia đình TV6370 và ĐSTV xin thành thật chia buồn cùng bạn Kỷ Niệm và tang quyến. Cầu xin cho anh linh anh Anthony Pendleton sớm được hưởng nhan thánh Chúa, an nghỉ cõi vĩnh hằng.
Sep 17, 2025
PHÂN ƯU - CÙNG GIA ĐÌNH BẠN HẢI CHÂU
PHÂN ƯU
Nhận được tin Thân mẫu của bạn Hải Châu
Cụ Bà
BÙI RIỆU NINH
Pháp danh CHƠN TỊNH TÂM
Đã qua đời ngày 28 tháng 8 năm, hưởng thọ 97 tuổi
Các bạn Trưng Vương niên khóa 6370 xin chân thành chia buồn cùng bạn Hải Châu và gia đình
Nguyện cầu cho hương linh Cụ Bà được siêu thoát, an nghỉ nơi miền Cực Lac.
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU.
Aug 10, 2025
TV 6370 đến viếng và chia buồn cùng gia đình GS Phạm Ngọc Bảo Sunday August 3, 25.
Các bạn mến,
Lan Phương và LNga đã đại diện TV 6370 đến viếng và chia buồn cùng gia đình GS Phạm Ngọc Bảo Sunday August 3, 25. Đã gặp các con trai của Cô và trao khung hình ảnh Giếng Hồi Hướng Công Đức của TV 6370 tặng Cô. Các con Cô cho biết Cô ra đi thanh thản bình an. Mừng cho Cô nay chắc đã an vui Nơi Cõi Phật.Sau đây là 3 tấm hình chụp gửi đến các bạn.
Aug 1, 2025
DANH SÁCH BAN QUẢN TRỊ và GIÁO SƯ của nhóm NỮ SINH TRƯNG VƯƠNG NIÊN KHÓA 1963-1970
DANH SÁCH BAN QUẢN TRỊ
Bà NGUYỄN THỊ PHÚ : hiệu trưởng từ tháng 9, 1963 - 1970 .
Bà TRẦN THỊ TUYẾT : bắt đầu làm Hiệu Trưởng, nhiệm kỳ từ tháng 9 ,1970 - đến 30 tháng 4 , 1975 .
Bà TRẦN THỊ NGUYỆT MINH : Tổng Giám Thị
Cô Diệu Linh làm Giám Học ca sáng
Cô Ninh làm Giám Học ca chiều .
Cô Mỹ, làm giám thị buổi sáng
Cô Hoà làm Giám Thì buổi chiều
MÔN HỌC
Đệ Thất P2, P1?
Việt văn: cô LK Ngọc Quỳnh, cô Ngọc Diệp, cô Bùi Kim Thi
Công dân : cô Bình Minh
Pháp văn : cô Trần thị Tuyết
Sử Địa: côTrần Mỹ Yến
Toán: cô Kim Chi
Lý Hoá: cô Hòa
Vạn Vật: cô
Thể. Dục : cô Hiền
Nữ Công : cô Thục
Nhạc : cô Thục Khang
ĐỆ LỤC P2
Lý hoá: cô Đào
Pháp văn: cô Xuân Đào
Toán: cô Xuân Ba, cô Phương Tần
Sử địa: cô Vượng
Công dân: cô Mộng Ngọc
Nhạc: cô Nguyệt Lãng
Việt văn: cô Bảo.
Nữ công: cô Trinh
Thể dục: cô Hiền
Vẽ: cô Thanh Thủy
ĐỆ NGŨ P2
Lý hoá: cô Thái
Toán: thầy Lân
Việt văn: cô Tuý
Sử địa: cô Lệ Khanh
Pháp văn: cô Nại
Nữ công: cô Trinh
Công dân: Cô Liên Dung
Vạn Vật
Thể dục : cô Hiền
ĐỆ TỨ P2
Sử địa: cô Lệ Tuyết
Công dân: cô Tố Lan
Pháp văn: cô Vân, cô Đoan
Lý hoá: cô Nở
Toán: cô Phương Tần
Việt văn: cô Lệ Khanh
Nữ công: cô Trinh
Thể dục: cô Hiền
ĐỆ TAM P2
Lý hoá: cô Đức
Vạn vật: cô Chi Hương
Pháp văn: cô Đoan
Anh văn: cô Thi
Toán: cô Ngà
Sử địa: cô Tố Lan
Việt văn: cô Lệ Khanh
ĐỆ NHỊ P2
Việt văn : cô Lệ Khanh
Pháp văn: cô Vinh
Anh văn: cô Thi
Toán: thầy Khôi
Lý hoá: thầy Thơ
Vạn vật: thầy Đoàn
Sử địa: cô Ngọc Trâm
Việt Văn : cô Tường Vân
ĐỆ NHẤT P2
Lý Hoá: thầy Thơ
Vạn vật: thầy Đoàn
Pháp văn: cô Vinh
Anh văn: cô Hoàng Oanh
Luận lý học: cô Mỹ Hiền
Đạo đức học: cô Gia Lai
Toán: thầy Phi Long
Đệ Thất A1, A2, A3?
Việt văn: cô
Công dân : cô
Pháp văn : cô
Anh văn:
Sử Địa: cô
Toán: cô
Lý Hoá:
Vạn Vật: cô
Thể. Dục : cô Hiền
Nữ Công : cô Trinh
Nhạc : cô
ĐỆ LỤC A1
Lý hoá:
Pháp văn:
Toán:
Sử địa:
Công dân:
Nhạc: cô
Việt văn:
Nữ công: cô Trinh
Vạn Vật :
Thể dục: cô Hiền
ĐỆ NGŨ A1
Lý hoá: cô
Toán: thầy
Việt văn: cô
Sử địa: cô
Nữ công: cô Trinh
Công dân: Cô
Thể dục : cô Hiền
ĐỆ TỨ A1
Sử địa: cô
Công dân: cô
Pháp văn: cô
Anh Văn:
Lý hoá: cô
Toán: cô
Việt văn: cô
Vạn Vật:
Nữ công: cô Trinh
Thể dục: cô Hiền
ĐỆ TAM A1
Lý hoá:
Vạn vật: cô
Pháp văn: cô
Anh văn: cô
Toán: cô
Sử địa: cô Tố Lan
Việt văn: cô Lệ Khanh
ĐỆ NHỊ A1
Việt văn : cô Lệ Khanh
Pháp văn: cô Vinh
Anh văn: cô Thi
Toán: thầy Khôi
Lý hoá: thầy Thơ
Vạn vật: thầy Đoàn
Sử địa: cô Ngọc Trâm
Việt Văn : cô Tường Vân
ĐỆ NHẤT A1
Lý Hoá: thầy Thơ
Vạn vật: thầy Đoàn
Pháp văn: cô Vinh
Anh văn: cô Oanh
Luận lý học: cô Mỹ Hiền
Đạo đức học: cô Gia Lai
Toán: thầy Phi Long
Thêm phần bổ túc của bạn PhạmThanh 03-08-2025
Đệ thất P2:
Việt văn: cô LK Ngọc Quỳnh, cô Ngọc Diệp, cô Bùi Kim Thi
Không có môn Anh văn và Vạn vật các năm đệ thất đến năm đệ tứ
Đệ lục P2:
Toán: cô Xuân Ba, cô Phương Tần
Việt văn: môn Kim văn: cô Tường Vân; môn Cổ văn: cô Ngọc Bảo
Vẽ: cô Thanh Thuỷ
Đệ ngũ P2:
Việt văn: cô Tường Vân, cô Tuý, cô Bảo
Đệ tứ P2:
Toán: cô Diệu Linh
Kim văn: cô Lệ Khanh
Cổ văn: cô Ngọc Bảo
Đệ nhị AP2:
Kim văn: cô Lệ Khanh
Cổ văn: cô Tường Vân
Năm đệ thất môn sử địa mình không học cô Mỹ Yến
Làm Sao Để Sử Dụng Đúng Baking Soda Trong Nấu Ăn
Làm Sao Để Sử Dụng Đúng Baking Soda Trong Nấu Ăn
Bạn có biết rằng, chỉ với một lượng nhỏ baking soda - nguyên liệu tưởng chừng rất đơn giản - là có thể biến hóa món ăn trở nên ngon hơn, mềm hơn, giòn hơn và tròn vị hơn? Baking soda là một "trợ thủ đắc lực" trong bếp, nhưng cũng có thể trở thành "kẻ phá bếp" nếu như mình không hiểu rõ cách dùng.
Vậy sử dụng baking soda thế nào cho đúng và hiệu quả? Hãy cùng khám phá.
Baking Soda Là Gì?
Baking soda (Natri bicarbonate - NaHCO₃) là một hợp chất Kiềm nhẹ. Khi gặp axit và nhiệt, nó giải phóng khí CO₂ - chính phản ứng này tạo độ nở, độ xốp, độ giòn cho thực phẩm, hoặc giúp trung hòa vị chua gắt trong món ăn.
1. Làm mềm Thịt rất hiệu quả
Khi tiếp xúc với bề mặt Thịt, baking soda làm tăng độ pH, khiến cấu trúc Protein bị phá vỡ nhẹ, từ đó làm Thịt mềm hơn – đặc biệt hiệu quả với Bò, Gà, Heo hoặc Hải sản.
Cách dùng đúng:Pha 1g baking soda với 100ml nước.
Ngâm thịt 15 - 20 phút.
Sau đó rửa sạch hoàn toàn trước khi chế biến.
Hoặc có thể cho 1 lượng vừa đủ vào ướp nhưng đừng quên cho Nước.
Không nên ướp quá lâu hoặc dùng quá nhiều, vì dễ gây mùi nồng và làm Thịt bị bở, mất vị tự nhiên.2. Tăng Độ Giòn Cho Món Chiên
Trong các món chiên (như bột chiên giòn, tempura, gà chiên), baking soda phản ứng với axit có sẵn (sữa chua, nước chanh, giấm...), tạo ra khí CO₂ giúp lớp bột nở nhẹ, giòn hơn và vàng đẹp hơn.
Cách dùng đúng:Thêm 1g - 2g baking soda cho mỗi 100g bột.
Kết hợp với thành phần có tính axit để kích hoạt phản ứng.
Không có axit? Baking soda sẽ không hoạt động và có thể để lại vị đắng.3. Giữ Rau Luộc Xanh Tươi
Một nhúm nhỏ baking soda trong nước luộc Rau giúp giữ màu xanh của Rau nhờ tăng độ Kiềm, làm chậm quá trình oxy hóa Diệp lục tố.
Cách dùng đúng:0.5g - 1g baking soda cho 1 Lít Nước luộc.
Sau khi luộc, ngâm liền Rau vô Nước đá để "khóa màu" và giữ độ giòn.
Quá nhiều baking soda sẽ làm rau mềm nhũn, mất chất dinh dưỡng.(Tuy nhiên, khi luộc Rau Vành Khuyên thường kết hợp với cách cho Dầu ăn và Muối, tăng Nhiệt nấu nhanh hiệu quả hơn hẳn)
4. Trung hòa Vị chua quá mức
Canh hoặc nước Sốt quá chua? Baking soda có thể giúp trung hòa axit, làm dịu vị Chua mà không cần thêm Đường (cách này Nhà Hàng hay áp dụng)
Cách dùng đúng:Cho từng lượng nhỏ (~0.5g), khuấy đều và nếm lại.
Quá tay có thể gây vị đắng, để lại hậu Vị “Xà bông”. 5. Những Lưu Ý Quan Trọng
Baking soda ≠ Baking powder: Đây là hai chất hoàn toàn khác nhau, không thay thế cho nhau.
Luôn pha loãng trước khi dùng, không nên rắc trực tiếp lên thực phẩm sống. (hoặc có thể cho lên và cùng lúc cho Nước nhưng trong Công Thức Ướp Thịt Bò Vành Khuyên có chia sẻ
Sử dụng đúng liều lượng: Với baking soda, ít luôn tốt hơn nhiều.
Không lạm dụng: Đặc biệt trong món ăn cho trẻ nhỏ hoặc người nhạy cảm với vị đắng.
BAKING SODA KHÁC BAKING POWDER CHỖ NÀO? Baking soda (Thuốc muối nở - Natri bicarbonate)
Cơ chế: Baking soda là một chất kiềm mạnh, khi gặp acid (như Nước Chanh, Giấm, Sữa chua, Mật ong, hoặc Chocolate đắng) sẽ tạo ra khí CO₂ (Bong bóng Khí), giúp Bột nở.
Yêu cầu: Phải có nguyên liệu có tính acid trong công thức thì baking soda mới hoạt động được.
Ví dụ: Khi mình làm Bánh có Chanh, Sữa chua hoặc Giấm, baking soda sẽ phản ứng để làm Bánh nở.
Lưu ý: Nếu không có acid, baking soda sẽ không nổi hoặc làm bánh có vị lợ, mùi khó chịu.
2. Baking Powder (Bột nở - Bột nổi)
Thành phần: Baking powder gồm baking soda + muối acid (thường là cream of tartar) + chất ổn định (như Tinh Bột Bắp).
Cơ chế: Baking powder đã có sẵn acid nên chỉ cần có độ ẩm và nhiệt độ trong quá trình nướng, nó sẽ tạo khí CO₂ để làm Bánh nở.
Tính năng: Baking powder là chất nở "tự thân", không cần phải có nguyên liệu acid khác trong Công thức.
Loại: Có baking powder một tác động (single-acting) và hai tác động (double-acting), loại hai tác động phổ biến hơn vì nó tạo khí CO₂ ở hai giai đoạn: khi ướt và khi nóng.
Tại sao không thể thay thế cho nhau?
Nếu thay baking soda bằng baking powder: Do baking powder có lượng baking soda nhỏ hơn và chứa chất acid, bạn cần dùng lượng nhiều hơn, và có thể làm bánh có vị hơi chua hoặc khác.
Nếu thay baking powder bằng baking soda: Nếu không có nguyên liệu acid, baking soda sẽ không nở được, làm bánh dở, có mùi khó chịu.
Kết Luận
Baking soda là một nguyên liệu tuyệt vời - nếu chúng ta hiểu rõ và dùng đúng cách. Nó có thể nâng tầm món ăn của mình lên một mức độ mới, từ mềm mại, giòn rụm cho tới cân bằng hương vị hoàn hảo. Nhưng nếu lạm dụng, nó cũng có thể khiến món ăn mất ngon, thậm chí khó ăn.
(Giải đáp thắc mắc)
#vanhkhuyenleyoutube H. Phúc ST
Jul 29, 2025
Sự giáo dục của trẻ em Nhật bản sống mạnh mẽ
Người lớn không mắng chửi hay quát tháo vào mặt trẻ con . Họ nhẹ nhàng đồng hạnh cùng với trẻ em và cho chúng thấy cuộc sống là như thế nào.
Đây chính là cách người Nhật nuôi dạy con cái : bí quyết đằng sau một thế hệ Kỷ Luật và xuất sắc.
Trong khi nhiều quốc gia, trí thông minh được quý thưởng bằng bằng-cấp hay giải thưởng.
Thì ở Nhật bản, kỷ luật, sự khiêm tốn và sự chăm chỉ lại được coi trọng. Ngay từ khi còn nhỏ, trẻ em Nhật đã học được một chân lý cốt lõi: tài năng thôi là chưa đủ. Điều thực sự quan trọng là sự chăm chỉ, kiên trì và tôn trọng người khác. Ở Nhật, không hiếm hình ảnh một đứa trẻ 6 tuổi tự mình đi bộ đến trường, băng qua đường, sử dụng phương tiện giao thông công cộng.
Bởi vì ngay từ nhỏ , các em đã được dạy phải tự lập, có trách nhiệm và tự tin .
Cha mẹ Nhật không làm bài tập về nhà thay con . Họ không viện cớ, Họ đồng hành cùng con, nhưng luôn cho con thấy rằng mỗi bước đi đều phải do chính con thực hiện. Tại Nhật , nhiều trường tiểu học không có nhân viên vệ sinh. Học sinh tự dọn dẹp lớp học , quét hành lang và rửa nhà vệ sinh .
Tại sao ??
Bởi vì học tập không chỉ là việc ghi chép vào vở . Nó còn là việc xây dựng nhân cách, phát triển ý thức cộng đồng và sự khiêm nhường. Trẻ em không được đặt ở trung tâm mọi thứ. Chúng học được rằng mình là thành viên của một cộng đồng, và mỗi người đều có vai trò riêng . Vấn đề không phải là may mắn hay di truyền .
“ Thiên tài Nhật bản “ là thành quả của một nền văn hóa được xây dựng dựa trên những giá trị vững chắc, được truyền lại từ thời thơ ấu.
Bạn có muốn nuôi dạy một đứa trẻ thông minh không ? Hãy dạy chúng nhiều hơn là toán học . Hãy dạy chúng sự nghiêm túc, tính tò mò & tính kiên nhẫn. Đừng bảo vệ chúng khỏi mọi thất bại . Hãy dạy chúng học hỏi từ thất bại.
Bởi vì , cuối cùng, nuôi dạy một đứa trẻ thông minh không chỉ là… Mà là phát triển một người trưởng thành mạnh mẽ, biết tôn trọng và giác ngộ
Sưu tầm dịch thuật từ Pháp
Bạch Mai chuyển
Subscribe to:
Comments (Atom)






.png)
