KHÓC BẠN
DTC
Thoa ơi,
Thế là xong một kiếp người.
Thế là xuôi tay từ bỏ tất cả để về bên kia thế giới.
Tất cả những vật chất tầm thường, tiền tài, danh vọng bạn đã tạo ra trong suốt cuộc đời, những đứa con xinh đẹp hiếu thảo, những đứa cháu mũm mĩm ngày nào còn ê a “bà bà…” đòi được ẵm bồng. Tất cả đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa với một thân xác không hồn.
Đáng lẽ mình phải viết thư này cho Thoa trước khi Thoa mất để cho Thoa biết rằng mình và các bạn đã yêu quý T như thế nào, sợ rằng để đến khi T nằm xuống thì làm sao còn đọc được những dòng tình cảm tiếc thương này. Nhưng Thoa ơi, mình biết cái sự sống tuy phù du, tuy ta coi thường nó, nhưng lẽ thường khi sắp sửa mất, người ta sẽ cố gắng giữ lại dù chỉ một khắc, một giây, một phút….do đó mình cứ phải làm ra vẻ lạc quan, chẳng dám nhắc đến cái chết khi nói chuyện với T, dù biết căn bệnh của T chẳng kéo dài được lâu.
Mấy hôm trước nói chuyện với các bạn, thúc dục các bạn bên đó nên ghé thăm T vì linh tính báo cho mình biết chẳng còn bao lâu. Bình thường mình vẫn điện thoại cho T hàng tuần để thăm hỏi bệnh tình, rất vui khi thấy giọng T rổn rảng, khi thì báo vừa đi chơi với các bạn về, khi thì nói mới được con đón lên nhà chơi mấy ngày.
Cũng mới sáng nay, điện thoại cho Mai Xinh ở Canada, hỏi thăm về chuyến đi chơi của các bạn ở Cali, hỏi thăm tình hình của T thấy mọi người nói T mệt nhưng vẫn tỉnh táo nói chuyện được, vậy mà…..
Vừa quay về nhà ngủ trưa, trở lại sở, thì đã thấy mail của Oanh báo tin Thoa đã mất tối nay, một mail khác của Minh Phương báo tin vừa cùng một số bạn đi thăm Thoa về, dù rất yếu, nhưng T vẫn nói chuyện được với bạn và rất trầm tĩnh dù các bạn đều khóc. Hình như T đã hiểu rõ số phần của mình và biết cũng sắp đến giờ phải tạm biệt cõi trần gian đầy hỉ, nộ, ái, ố này để ra đi, hình như T biết bệnh tình mình đã tuyệt vọng và cố làm ra vẻ trầm tĩnh như vậy để gia đình, bạn bè khỏi quá đau khổ vì mình. Mail của MP cũng nói sợ rằng kỳ tới mình qua sẽ không còn kịp để gặp Thoa, nhưng biết làm sao bây giờ, từ nửa vòng trái đất mình chỉ biết cầu nguyện cho T, nếu trời không thương nữa, thì cho T đi trong nhẹ nhàng, đừng đày đọa thân xác của T.
Nhớ lần đầu tiên mình gặp nhau tại một quán café ở Saigon, lúc đó thân mẫu T còn sinh tiền và T vẫn thường hay về thăm mẹ hầu như mỗi năm. Kết hợp với các chuyến thăm mẹ là những buổi họp bạn bè cũ ở Saigon, lần đó T trao cho mỗi bạn một bọc nylon có một món quà nhỏ là một chai dầu xanh con Ó và vài miếng cao dán Salonpas. Mình đã vừa xúc động vừa buồn cười khi nhận quà của T, xúc động vì bạn đã chu đáo chuẩn bị quà cho từng người bạn một và buồn cười vì chắc bạn vẫn nghĩ là đời sống Saigon bây giờ thê thảm lắm và những món quà như chai dầu xanh và Salonpas vẫn là những món quà thông dụng nhất cho những người còn kẹt lại.
Rồi chúng mình gặp nhau khi thì ở VN, khi thì ở Mỹ trong những lần mình ghé thăm con gái. T thường tâm sự về cuộc hôn nhân bất hạnh của mình, về sự tính toán của người đàn ông đã từng đầu ấp tay gối với T khi tình nghĩa không còn. Nhưng T tự hào vì mình đã đứng lên bằng đôi chân của chính mình, một công việc tốt với chính phủ, một căn nhà xinh xắn và một đàn con vừa hiếu thảo vừa giỏi giang. Những tưởng từ đây bạn tôi đã có thể bình tâm an hưởng tuổi già nhưng cuộc đời oan nghiệt, đúng vào cái thời khắc mà con người ta hài lòng nhất với cuộc sống của mình thì tai họa ập đến. Ngay cả T cũng đã có lần nói với mình “C ơi, T nghĩ trời đã cho T nhiều thứ quá rồi nên T cũng hơi thấy sợ sợ, ai ngờ T nghĩ đúng C ạ, trời bắt đầu muốn lấy lại bớt của T rồi”. Lần đó T nghẹn giọng báo tin rằng BS mới kết luận T bị “lung cancer”. Thú thật lúc đó mình rất shock vì T không hút thuốc, không uống rượu, sống rất chừng mực nhưng mình cố làm ra vẻ điềm tĩnh để an ủi T.
Rồi T tiếp tục trị bệnh, từ nửa vòng trái đất mình vẫn được T báo những tin vui, một lần T đã rất hân hoan báo tin đứa con gái út vừa thi đậu CPA (Certified Public Accountant), lần khác báo tin người con trai khi biết mẹ bị bệnh đã từ chối tiền mẹ giúp để cháu “down” nhà làm mẹ thật là xúc động.
T khoe là T đáp ứng rất tốt với chemo, không bị “side effect”, không mệt mỏi nôn mửa như những bệnh nhân khác. Rồi T đi BS, bị ngã trong toilet phòng khám, gãy chân phải ngồi xe lăn, rồi T khoe là mình đã khỏe lại và đi làm partime. Lần cuối cùng gặp T ở Cali vào Noel 2010, đó là lần đầu tiên mình gặp lại T sau khi T bệnh, nhìn đầu tóc trụi lũi của bạn, tay chân yếu đuối mình đã không thể ngờ rằng căn bệnh đã tàn phá bạn tới mức như vậy. Tặng T cuốn sách để làm kỷ niệm, T cứ luôn miệng “cám ơn C nhe, lúc nào cũng nghĩ đến T, T cảm động lắm”.
Thoa ơi, dù biết bệnh tình T đã trở nặng nhưng hai tuần nay mình không dám điện thoại cho T, sợ rằng T đang mệt lại còn phải tiếp chuyện một người bạn từ xa. Thoa ơi, mình vẫn nhớ lắm cái giọng nói hơi run run của T, gương mặt phúc hậu mà dù đang nằm trên giường bệnh vẫn không quên đóng góp cho những dự án nhân đạo của Minh Tâm và những chuyến thăm viếng thầy cô còn kẹt ở VN.
Hôm nay, nhận được tin T đã ra đi, buồn thì rất buồn T ạ, nhưng mình cũng cảm thấy nhẹ nhõm cho bản thân T vì như thế tức là T đã được giải thoát để về nước Chúa. Hết rồi T ơi, sắp đến ngày mình lại sang Mỹ thăm con gái nhưng sẽ chẳng còn cơ hội thăm T nữa. Linh hồn T đang còn đâu đây, hãy nhớ rằng các bạn TV luôn nghĩ về T và dành cho T những tình cảm ấm áp nhất. Vĩnh biệt Thoa, ngủ yên nhé Thoa!
Saigon Oct 19th 2011
Dear chi DTC,
ReplyDeleteEm rat xuc dong khi doc la thu cua chi viet cho Thoa em, va roi em nho chi em da diet! Qua nhung chuyen dien ta trong la thu la em biet Thoa than can va gan gui voi chi roi. Chi em ra nhe nhang sau 18 thang dau tranh voi lung cancer! mot con binh qua la tan ac den voi chi em ngay trong luc tuyet dinh cua cuoc doi! nao la con cai thanh dat, thanh gia that, chau noi chau ngoai day du, cuoc song thong dong, viec lam vung chac va cuoc song huu tri da duoc sap xep chu toan ma chi can them 3 nam nua la chi se duoc huong ven toan. Su ra di cua chi em da lam cho chung em thay doi cai nhin ve su song. Doi voi gia dinh thi chi la nguoi me tot, nguoi chi guong mau, dan dat va huong dan cho cac em y nhu cau Quyen Huynh The Phu vay do. Doi voi ban be thi chi em cung day long thuong yeu va than can, con doi voi xa hoi thi chi em la mot trong nhung thanh vien uu tu, phan dau khong ngung de dat duoc cho dung trong xa hoi. Nghi den Thoa la em nghi den ky luat nghiem khac, den su co gang va nhan nai, suc kien tri, long nhan ai, nguoi tien phong, su hy sinh va bao boc cho con cai. Tuy mau nguoi nho be, nhung tieng noi va thai do lai hao hung, khi cung ran nhung co luc lai hien hoa voi tieng cuoi rat u la de dai vay. Em rat hanh dien la ba chi yeu qui nay da tuyet doi tao duoc nhung tam chan tinh cao qui voi gia dinh va be ban. Hoi Trung Vuong that la hung manh va doan ket thuong yeu nhau qua! chi em rat may man da duoc cac ban thuong yeu va cham soc tinh than toan ven de bu dap lai su mat mat ve duong hon nhan. Thoa co dua cho em xem cuon sach cua chi tang. Em hoan toan nhin nhan la co nhung diem minh dau kin khong he bay to luc Thoa con song boi vi chi muon Thoa co gang phan dau va khong can nghi den cai chet! the nhung ba chi em thong minh lam, chi biet het la duoc long thuong yeu cua gia dinh, be ban va dang ra di rat hanh phuc trong tinh thuong yeu do. Em rat cam kich long thuong yeu cua cac chi da danh cho chi em va em tin rang chi em dang nhin chung minh mim cuoi sung suong lam. Em Kim Hoang.