Apr 30, 2013

Nén hương bi tráng cho ngày 30 tháng Tư.

                             
      .
             

             Những Tướng Lãnh VNCH

                              VỊ QUỐC VONG THÂN
                          XIN THÀNH KÍNH THẮP NÉN HƯƠNG TRI ÂN VÀ TƯỞNG NIỆM 

                     30/04/1975
                                      30/04/2013 

qlvnch-sm-1


toquocghion1
            



 * Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tư Lệnh Quân Ðoàn 4 (1927-1975)
Vào lúc 11 Giờ 30, ngày 30.04.75, Thiếu Tướng Nam sau khi từ giã các binh sỉ đã tự kết liễu đời mình.
* Chuẩn Tướng Lê Văn Hưng, Tư Lệnh Phó Quân Ðoàn 4 (19??-1975 )
Tướng Hưng đã được vinh danh "Anh Hùng An Lộc" trong mùa hè đỏ lửa 1972 ở chiến trường An Lộc Bình long. Tướng Hưng đã tự sát vào tối ngày ngày 30.04.75 tại văn phòng riêng ở bộ chỉ huy phụ của Quân đoàn 4 (đồng thời là nơi gia đình Tướng Hưng tạm cư trú), sau khi nói lời từ giã với gia đình và bắt tay từ biệt tất cả quân sĩ bảo vệ bộ chỉ huy. Sau đó, ông đã quay vào văn phòng, khóa chặt cửa và tự sát bằng súng lục vào lúc 8 giờ 45 phút tối.
* Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ, Tư Lệnh Sư Ðoàn 5 Bộ Binh (1933-1975)
Sau khi nhận được lệnh phải đầu hàng, Tướng Vỹ đã tự sát bằng súng lục vào lúc 11 Giờ, ngày 30.04.75 tại tổng hành dinh ở Lai Khê.

* Chuẩn Tướng Trần Văn Hai, Tư Lệnh Sư Ðoàn 7 Bộ Binh (1925-1975)
Vào đêm ngày ngày 30.04.75, Thiếu Tướng Hai đã tự sát tại trung tâm Ðồng Tâm.
* Thiếu Tướng Phạm Văn Phú, Tư Lệnh Quân Ðoàn 2 (1928-1975)
Thiếu Tướng Phú là người trách nhiệm trong cuộc hành quân triệt thoái quân dân khòi ba tỉnh Cao Nguyên, đã bị thất bại nặng nề và đau đớn nhất trong quân sử cận đại. Tướng Phú tự tử tại nhà vào ngày 30.04.75.
* Ðại Tá Hồ Ngọc Cẩn (1940-1975)

Ðại Tá Hồ ngọc Cẩn đã anh dũng chiến đấu tới cùng và không chịu đầu hàng. Ðại Tá Cẩn đã bị quân cộng sản đem ra xử trước công cộng và sau đó bị xử bắn tại chỗ.
* Ðại Tá Ðặng Sĩ Vinh
Vào lúc 2 giờ ngày 30.04.75, hai tiếng đồng hồ sau khi Dương Văn Minh ra lịnh đầu hàng, Ðại Tá Vinh, cùng gia đình gồm vợ và bảy người con đã tự tử bằng súng lục.
* Trung-Tá Cảnh-Sát Nguyễn-Văn-Long
Trung-Tá Cảnh-Sát Nguyễn-Văn-Long tuẩn tiết sáng 30-4-75 dưới chân tượng đài Thủy quân lục chiến.

                                                              TỔ QUỐC GHI ƠN 
                                                      CÁC ANH HÙNG DÂN TỘC
                                    SỐNG MÃI TRONG TÂM TÌNH DÂN TỘC VIỆT NAM 



                                      



Apr 29, 2013

KHÔNG ĐỀ







                     K H Ô N G      Đ Ề

                                                   Bích Quy

                     Cửa "thiên đường" đã mở
                     Sao lại không chịu vào
                     Mà bay ra bốn bể
                     Để tìm chỗ dung thân ?
                   
                   "Thiên đường" đầy ma quỷ
                     Con giết cha vì đất
                     Vợ đốt chồng vì tình
                     Anh em cùng một nhà
                     Loạn đả nhau vì tiền
                     Lòng tham không có đáy
                     Làm mờ mắt quan trên
                     Làm ù tai quan dưới
                     Đổi trắng hóa ra đen
                     Với mưu ma chước quỷ....
                     Làm nhiễu loạn mọi nhà...

                     Than ôi,
                     Trời làm một trận phong ba
                     Ông hóa ra thằng, thằng trở nên ông...
 
                      Bao  giờ
                      Ma quỷ trôi hết ra sông
                      Để cho " thiên đường"  thành chốn bồng lai ?
                      Bao giờ cho đất lại lành
                      Cho chim lại đậu đầy cành reo vui?
                     
                                




[trungvuong6370] Họp chợ ở Nam CALI 04/27/2013




SFLY-LOGO
PICTURES FOR YOU ! PICTURE
From: Oanh Chu

I wanted to share my pictures with you.
SEE PHOTOS
56 pictures
If "See Photos" doesn't work, try this:
http://share.shutterfly.com/action/welcome?sid=1Aat2TNu2btnFQ

PICTURE
 
From: LAN NGUYEN

I wanted to share my pictures with you.
SEE PHOTOS
83 pictures
If "See Photos" doesn't work, try this:
http://share.shutterfly.com/action/welcome?sid=0AYsmTdm4ZsWr_Q



Apr 27, 2013

HỜN VONG QUỐC - AN KHANH-




Một đêm kia, có một người Do Thái
Kể lể cùng tôi nỗi nhớ nhà
Thất thểu trọn đời nơi đất khách
Ăn nhờ sống gửi xứ người ta
Tôi nhớ, ông ơi, héo cả hồn !
Đời tôi, tôi chẳng muốn gì hơn
Là về cố quận, mai sau chết
Còn có bên nhà miếng đất chôn
Tôi cũng như ông cũng lạc loài,
Bơ phờ như chiếc lá thu rơi :
Lang thang mang bóng nơi xa ấy
Tôi cũng như ông cũng nhớ hoài ...
Nhưng nỗi sầu ông dễ hiểu hơn
Chớ tôi không biết cớ sao buồn
Chưa hề mất mát, nhưng tìm mãi,
Chẳng cách vời ai vẫn đợi luôn .

Tế Hanh

Mở đầu tập thơ " Hoa Niên " cuả nhà thơ Tế Hanh là bài " Chuyện Buồn " nói lên nỗi buồn cuả một người Do Thái thiếu quê hương ! Bài thơ viết từ những năm 1945, lúc đó nước Do Thái Isarel chưa lập quốc mà nay cũng đã 68 năm ! Hơn nửa thế kỷ ! Ngày đó cậu học trò Tế Hanh đâu chừng mười tám đôi mươi ...Tuổi hoa niên cắp sách đến trường . Cậu sống trong xứ " Bảo Hộ " của thực dân Pháp ! và cậu chẳng biết thế nào là mất mát. Nỗi sầu của cậu là " Nhớ Vu Vơ ". Còn nỗi sầu cuả ông Do Thái dễ hiểu vì ông " Đất Khách Quê Người " ông sống lưu vong và ước mong được trở về quê cha đất tổ, dù chỉ trở về để gởi nắm xương tàn !
Ông Du Tử Lê thời nay cũng bàng hoàng lo lắng :
- Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
Vùi đất lạ thịt xương e khó rã
Hồn không đi sao trở lại quê nhà ?
Đường về cố quận ... Tôi cũng mơ như các ông nhà thơ ...hồn thơ lai láng , tâm hồn vơ vẩn nhớ muôn phương ...Kỳ vọng khát khao những điều đôi lúc tôi cho là " Dớ Dẩn " Vì chết rồi còn biết gì nữa đâu ? Người nhà của cái xác ma là tôi ấy sẽ " tuỳ tiền biện lễ " Có thể chôn hay thiêu ! Hoặc đem về cố quận ! Hay đem ra biển ! Để được trôi trở lại quê nhà ! Ôi chí lớn gặp nhau ! Hơn nửa thế kỷ trước, hai ông lưu vong ước mong được về lại chốn quê hương yêu dấu...Hay thấm thiá hơn đó là nỗi Hờn Vong Quốc .
Nay tôi thoát ách Cộng Sản mà lưu vong xứ người ...Bảo là quê hương thứ hai cũng đúng vì tôi đã sinh sống nơi này hơn nửa đời mình ! Những ngày ở xứ người cũng trôi qua vùn vụt như chiêm bao . Mặc dù không thiếu ăn, thiếu mặc !Rất nhiểu cơ hội đến trường ... Nhưng mà nhiều lúc thấy đời nhạt thếch ! Giống ông Do Thái kia " nỗi nhớ nhà ... Nhớ héo cả hồn ... Lạc loài như lá thu rơi . Thật sự nói đến cái nhạt thếch cuộc đời lưu vong, đó là nhìn xung quanh mình, nhân loại sao nhiều chủng tộc làm vậy ? Và mình bay theo đàn ong vù vù kiếm sống !! Đầu tắt mặt tối để kiếm cơm ... thì ôi thôi cái sự mưu sinh nó là một bổn phận khắc nghiệt ! Chúa đã phán rằng : Ngươi phải đổ mồ hôi mới có cái mà ăn ! Nay tôi lại còn Tha Phương Cầu Thực ! Đã vậy còn nghe có người bảo:
- Đầt nước còn nguyên đấy ! Đâu có mất đâu !?
- Đúng rồi ! Còn nguyên nhưng sao chẳng dám quay về ?
- Chưa hề mất mát ... Nhưng tìm mãi ...
- Chẳng cách vời ai, vẫn đợi luôn !
Đợi một ngày về cố quận , hai bên cửa thành, tiếng đàn bà con trẻ nói thứ ngôn ngữ của mình ! chào nhau bằng những xưng hô thân mật : Cô Ba, chú Bảy, anh Sáu, cậu Mười, hay chị Bẽm , chị Tẹo , anh Nhỡ , ông Cả, bà Phán... v.. v...
- Ngày ấy có gần kề không ? Khi tôi mơ mùi hương hàng xóm là mùi cơm nấu chín ... Vị dưa xào phảng phất , mùi cá kho nồng nàn un khói bếp !
- Một ngày không phải chỉ mong được gởi nắm xương tàn nơi quê hương cũ , mà là một ngày rong chơi ba miền Bắc Trung Nam - Dừng chân quán xưa uốngnước dừa tươi mới chặt ! Hay vào vườn dì Bảy hái xoài Cát , nếm chôm chôm ...Ôi nỗi sầu xa xứ ... Biết đến bao giờ cho nguôi ...


An Khanh






CÂY MAI NHỎ






                  CÂY  MAI  NHỎ

                                        Bich Quy

                  Cây mai bé nhỏ
                  Tính bỏ đi đâu ?
                  Ta nhốt vào chậu
                  Lại cùm cả chân
                  Định  mang mùa xuân
                  Đem đi đâu thế
                  Hỡi cây mai nhỏ?
--

Apr 16, 2013

MỘT CHUYẾN TỪ THIỆN


                                                                                 Hoàng Anh Thư   




             Một sáng chủ nhật tháng tư tôi cùng một nhóm bạn và một thầy giáo với nhóm sinh viên của thầy đến Bình Dương. Đó là một cơ sở bảo trợ xã hội chuyên thu gom những người già, tàn tật neo đơn, những em bé bị bỏ rơi vì nhiều lý do như bị bại não, bại liệt, hội chứng down, thậm chí do lầm lỗi của mẹ mà không muốn nuôi con....
            Chúng tôi cùng góp tiền rồi chuẩn bị mua hàng, rồi đóng gói  mấy trăm phần quà mất nhiều ngày.....Tất cả đã sẵn sàng để chuyển lên xe. Nắng đã lên cao chúng tôi đi xuyên qua một cánh rừng mới đến nơi.  Được một lãnh đạo của cơ sở khái quát về tổ chức và tình hình tài chánh nơi này, tôi không thể nào hình dung được với  món tiền quá ít ỏi chỉ bằng nửa tô phở để chi phí cho mỗi người ở đây với cơm ngày ba bữa và cả thuốc men cùng các  vật dụng vệ sinh cần thiết, họ vẫn tồn tại và "phát triền".  Người "xuất" thì ít mà người "nhập" thì  hầu như lúc nào cũng có.  
         Đi qua cổng có chốt bảo vệ là một khu đất rộng mênh mông trồng rất nhiều cây. .Ở đây còn được chia ra nhiều trại, mỗi trại gồm nhiều nhà. Những dãy nhà mái tôn, xây song song với nhau được đánh số rất to trên tường 01, 02, 03, ....Nhà nào cũng có nhiều cửa sổ và nền được lát gạch bông .Trại người già, trại của trẻ em, trại người bệnh thiểu năng...v..v...Trại người già thì lại có nhà cho cụ ông riêng, cụ bà riêng, rồi lại riêng nhà cho các cụ bà bị loãng xương gãy chân, không đi lại  được  v...v...
 . Ngoài ra còn  có khu làm việc của ban điều hành , khu vực  trạm xá y tế ,nấu ăn, vệ sinh...Tôi thích nhất là những mảnh vườn trước mỗi nhà được chăm bón tưới tắm với những cây hoa đang trổ bông tươi thắm, những thảm cỏ xen kẽ như trong công viên. Tất cả đều do công sức của nhân viên và của những người ngụ cư ở đây chăm lo. Dưới cái nắng tháng tư gay gắt, đến người còn héo hắt thì đủ hiểu công sức tưới tắm cho vườn cây xanh tốt như vậy thật không dễ dàng gì.
        Chúng tôi chia thành nhiều nhóm nhỏ để đến từng nhà phát quà. Tôi và ba em học sinh đến nhà số 02 .Nhà có nhiều cửa sổ nên rất sáng và thoáng. Chính giữa là lối đi khoảng một mét , hai bên là hai cái bệ xây bằng gạch và xi măng cao khoảng tám mươi cm chạy dài dọc theo hai bức tường , trên mặt được tô láng sạch sẽ . Trên cái bệ đó cũng có kẻ vạch để   ngăn ra mỗi người một ô khoảng một mét bề ngang và hai mét bề dài. Mỗi bên có khoảng mười ô như vậy .Đó là phần của mỗi cụ ông làm "giường" . Đầu giường là để gối, chăn, mùng, mền... Phía trên tường người ta còn đóng một hàng kệ . Tôi nhìn thấy những thùng carton xếp ngay ngắn. . Những thùng ấy là cả một "gia tài" của các cụ  chứa quần áo hay những đồ vật riêng tư ...Có lẽ đã được báo trước nên các cụ đã ngồi xếp bằng trên giường, trước  mặt để cái khay nhựa có nhiều ô, có lẽ là khay đựng thức ăn hằng ngày .   Chúng tôi chia nhau để từng gói quà vào cái khay ấy. quà cũng chỉ là bánh mì, phomai, bánh giò, bánh bao, hộp sữa tươi, hộp yaourt. ..đủ cho các cụ một bữa trưa. Chúng tôi mời các cụ ăn, nhưng hầu như các cụ cất hết. Tôi có hỏi thì các cụ nói mình đã được ăn sáng no rồi nên để dành ăn dần....
        Nói chuyện với một vài cụ thì được biết có cụ đã ở đây mười lăm năm, có cụ mười năm và có cụ mới chỉ vào được vài tháng. Tất cả đều tóc muối tiêu và bạc trắng. Cụ nào cũng gầy gò , hom hem nhưng trông rất tươm tất. Có cụ còn đeo cả đồng hồ, kính lão trông rất "lịch sự", có cụ mặc sơ mi, có cụ mặc đồ bộ nhưng chẳng có cụ nào mặc may ô, có lẽ các cụ được báo trước có phái đoàn từ thiện xuống thăm...Phần lớn các cụ người miền Bắc , một ít là người miền Trung hay miền Nam thất lạc gia đình do chiến tranh hay con cái nghèo khổ  bỏ bê hoặc tự đi lang thang xin ăn được gom về đây.
       Nhóm của chúng tôi còn dành ra vài chai dầu gíó và hai hộp bánh để làm sổ số cho các cụ vui. Các em cũng biết hát vài bài và mời các cụ hát theo. Nhìn các cụ tươi cười và bị lôi cuốn vào các câu đố hay trò chơi tôi biết các cụ cũng tạm quên đi những chuỗi ngày buồn tẻ lặng lẽ nơi đây. Tạm biệt các cụ chúng tôi sang nhà số 03
       Nhà này gồm các cụ bà bị yếu chân không di chuyển được. "Giường " ở đây cũng được xây bằng gạch và xi măng nhưng không liền nhau mà cách khoảng nửa thước và đặc biệt là "giường" nào cũng có khoét lỗ tròn ỡ giữa,có nắp đậy. Bên trên các cụ che bằng cái khăn lông hay manh chiếu để các cụ có thể nằm lên trên.Bên dưới cái lỗ ấy người ta xây chỗ để cái bô để có thể làm vệ sinh dễ dàng. Các cụ không đi được nên cứ tiêu tiểu tại chỗ. Không biết ngày thường ra sao nhưng hôm nay tôi cảm thấy nhà này hơi nặng mùi hơn nhà của  các cụ ông mặc dù có rất nhiều cửa sổ thông thoáng. Còn lý do nữa là các cụ bà hay tích trữ nhiều thứ để trên giường, ly nước, đồ ăn, quả chuối, mì gói, quần áo, khăn lông v..v...nên trông bừa bộn hơn và cũng vì các cụ không di chuyển được nên thứ gì cũng phải để trong tầm tay. Có cụ cắt tóc ngắn, có cụ để tóc dài búi lại như củ hành, nhưng phần lớn đã bạc màu hoặc muối tiêu.Ai cũng mặc đồ bộ  nhưng quần nọ áo kia đủ màu đủ kiểu. Cụ lớn tuổi nhất đã chín mươi hai  người nhỏ nhất cũng gần sáu mươi. Có cụ đã ở đây gần ba mươi năm, từ lúc còn khỏe đến khi ngã gẫy chân thì chuyển vào nhà này. Có bà khoảng gần sáu chục khi được hỏi thăm lại khóc rưng rức vì con cháu bỏ rơi mới vào được hai tháng, lúc nào cũng nhớ nhà. Có cụ nằm cong như con tôm trên giường, có cụ ngồi nói chuyện vui vẻ. Xem ra cụ nào cũng mang một nỗi  niềm không dễ gì chia xẻ.Chúng tôi chia nhau phát quà và thăm hỏi các cụ . Các em hát và kể chuyện hay đố vui , có cụ hào hứng tham gia cũng có cụ ngồi im lặng mắt nhìn xa xăm. Tôi "đọc" thấy trên những gương mặt da đã nhăn nheo, sạm đen với những nét khắc khổ những trầm luân mà các cụ trải qua. Có cụ kể : "Mồ côi từ nhỏ, đi làm giúp việc cho người ta mấy chục năm qua bao nhiêu chủ đến khi về già, yếu sức không thể làm được là ra đường chẳng biết về đâu nên nhận đây làm nhà..." Có cụ trôi dạt tận Thái Bình vào thành phố làm hành khất chưa được bao lâu. ..Có cụ cứ mãi hy vọng con sẽ vào đón mình về... Dù sao ở đây các cụ cũng còn có mái nhà che nắng, che mưa, có cơm ăn , có bạn nói chuyện.  
        Chúng tôi đến khu trẻ em, những cặp mắt to tròn , trong veo nhìn không biết lạ, các em rất thèm được bế ẵm, nâng niu. Mặc cho các em tấm áo quần mới , cho các em uống sữa, ăn bánh mới thấy hết các em cần tình thương biết bao.Mong sao số phận các em sẽ tươi sáng hơn. Dù sao các em cũng may mắn hơn những em   tật nguyền, ngơ ngẩn ở nhà kế bên . Thật xót xa khi thấy các em đã lớn khoảng mười tuổi mà bò bằng cả tứ chi, hay những em cười, ngó một cách vô thức.  Chăm sóc các em này cũng rất cực . Các anh chị nhân viên ở đây    cũng phải có tấm lòng bao la mới có thể trụ lại với đồng lương   ít ỏi   khiêm tốn  mà công việc thì cứ luôn tay từ sáng sớm đến chiều tối...
       Những đóng góp của chúng tôi thật ra chẳng  thấm vào đâu chỉ như muối bỏ bể. Còn nhiều trại, nhiều nhà chúng tôi không thể đến được vì cũng đã hết quà, đành hẹn lại dịp khác vậy. Chúng tôi chỉ mong sao mang được ít niềm vui nho nhỏ đến những người mà chúng tôi đã thăm, mong họ quên đi phần nào nỗi buồn thân phận của mình... 

Anh Th
ư

Apr 15, 2013

GIÁ TRỊ CUỘC SỐNG



HAI SƯU TẦM VÀ MINH HỌA.
Cám ơn Anh Thư đã chuyển tiếp.




____________________________________________________________________________________________
Giá trị cuộc sống

        LỜI KHUYÊN NHỮNG NGƯỜI SỐNG

TRONG MỘT CỘNG ĐỒNG.

 Đức Đạt Lai Lạt Ma

http://relevant.at/system/galleries_562x377/upload/2/2/1/305297/2540042425787858_BLD_Online.jpg
Đời sống cộng đồng, nếu tổ chức dựa vào tự nguyện thì theo tôi, là điều rất tốt. Sống tập thể rất chính đáng vì bản chất loài người là lệ thuộc lẫn nhau, người này với người kia. Sống cộng đồng cũng như sống trong một gia đình rộng lớn, vì cách sống như thế phù hợp với nhu cầu của mỗi người. Ta gia nhập một cộng đồng là vì thấy được phẩm chất nào đó trong tập thể ấy. Mọi người chung sức với nhau, mỗi người hoàn tất công việc hàng ngày của mình đồng thời cũng nhận được thành quả từ sự cố gắng của kẻ khác. Theo tôi, đó là một giải pháp mang tính thực tiễn. 
Trong bất cứ một cộng đồng nào cũng luôn có những bất đồng chính kiến. Tôi xem đấy là một thuận lợi. Càng va chạm với nhiều quan điểm khác biệt, ta càng có dịp học hỏi thêm những điều mới lạ và cải thiện được những hiểu biết của chính mình.
Nếu ta cứ chống lại những ai suy nghĩ khác với mình, thì mọi sự sẽ trở nên khó khăn. Đừng cố chấp vào những quan điểm riêng tư mà hãy đối thoại với người khác bằng thái độ cỡi mở. Như thế ta sẽ có dịp so sánh những ý tưởng khác biệt và từ đó sẽ nẩy sinh ra những quan điểm mới.
Bất cứ nơi nào, dù trong gia đình hay trong các cộng đồng khác của xã hội, việc đối thọai với nhau thật quan trọng. Ngay từ buổi thiếu thời, khi xảy ra cãi vã, nên tránh ngay tức khắc các ý nghĩ tiêu cực, đừng tự nhủ đại loại như: "Phải tìm cách loại bỏ tên này mới được". Dù không cư xử đến cái mức tiếp tay cho kẻ ấy, nhưng ít ra cũng hãy lắng nghe xem hắn muốn bày tỏ điều gì. Hãy tập làm quen với cách cư xử như thế. Nơi trường học, trong gia đình, nếu có bùng nổ cãi vã, hãy tái lập ngay việc đối thoại và dựa vào việc trao đổi ngôn từ để cùng nhau suy nghĩ thêm.
Chúng ta thường quen cho rằng khi đã bất đồng chính kiến thì tất nhiên phải có xung đột, và khi đã xung đột thì nhất định sau cùng sẽ có kẻ thua người thắng, hoặc như người ta thường nói, sự xung đột sẽ chấm dứt khi có một niềm kiêu hãnh bị chà đạp. Tránh đừng xem mọi việc dưới khía cạnh như thế. Hãy luôn luôn cố tìm ra một giải pháp thỏa thuận. Cần nhất là phải quan tâm ngay đến quan điểm của người khác và nhất định ta sẽ có đầy đủ khả năng để làm việc ấy.
(Những lời khuyên tâm huyết)

http://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-1.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-2.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-3.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-4.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-5.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-6.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-7.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-8.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-9.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-10.jpghttp://www.verybestquotes.com/wp-content/uploads/2012/04/Dalai-lama-Quotes-11.jpg

____________________________________________________________________________________________
__._,_.___
A

Apr 8, 2013

HOA ĐÀO 2013- EM ĐÃ KHÔNG QUÊN




HOA ĐÀO 2013 
EM ĐÃ KHÔNG QUÊN...
TUL



Đã trót hẹn hò , tôi phải trở lại DC lần nữa . lái xe chỉ mất khoảng nửa tiếng nhưng tìm đưọc một chỗ đậu ở DC là cả một vấn đề . Sau một hồi lòng vòng , cũng tìm được một chỗ để chui vào , mở cửa xe bước xuống , lòng rộn rã mùa xuân . Hoa đã nở khắp nơi , thân già như tôi chợt thấy mình tung tăng háo hức., từng gốc hoa quen thuộc , lối đi ven hồ, mặt nước lăn tăn và những con vịt đủ màu cũng tung tăn bơi lội . Chợt tôi thấy em , thiếu nữ mười lăm hay mười sáu. Em đứng đó trong áo đầm trắng xoè ra như những cánh hoa giữa một vùng trời bềnh bồng mây hồng.



Hoa đã nở ngợp trời em và tôi .



Tô i vốn tin vào điều kỳ diệu , như đã từng tha thiết và xúc động khi cô Tấm bước ra từ trái thị trong truyện Tấm Cám, , cổ tích đó còn nguyên vẹn trong tôi hôm nay , khi em bước ra từ những cánh hoa lung linh .Cảm ơn cô bé đã chăm chút cho mình từng bước nhỏ , em bước vào như môt nàng thơ . Thê giới thần tiên sẽ có thật khi mình biêt mơ ươc phải không em? .




Tôi biết em đang sống trong những phút giây tuyệt vời nhất , và tôi cũng vậy , tình cờ đấy chứ?. Chắc buổi sáng hôm nay khi thức dậy em đã muốn trở thành chính mình , sống như em muốn, điều gì đã thôi thúc em bước ra từ giấc mơ của mình cũng chính là động lực kéo tôi trở lại DC hôm nay, để tôi được gặp em - . Thiên Thần nhỏ  hay  NÀNG THƠ _, tôi muốn gọi em nhu thế , cám ơn em đã cho tôi tìm lại giấc mơ  của mình, khi vào tuổi em , tôi đã từng ước ao được đứng giữa một trời hoa NHƯNG CHƯA BAO GIỜ CÓ THỰC.  



Những giây phút thần tiên này rồi sẽ qua , em sẽ lớn lên và tôi sẽ già thêm nữa , cũng như nắng sẽ tàn hoa sẽ tơi tả trên hồ , gío mạnh hơn về đêm và cuốn đi tất cả ....thiên thần nhỏ , xin cám ơn hình ảnh tuyệt vời em đã mang lại một ngày đầu xuân . xin chúc em lời nguyện càu hạnh phúc .... ....Mặt trời lại mọc mỗi sớm mai , mùa xuân lại trở về ..... để tiếp nối giấc mơ  thần tiên , hãy tin rằng , một ngày .nào đó khi em bằng tuổi tôi , cũng sẽ có một em gái nhỏ bước ra từ những cánh hoa đào như em đã đến hôm nay..



Một hình ảnh lạ .... ...








TUL 2013





Apr 7, 2013

Hoa Đào 2013



HOA ĐÀO 2013 
EM ĐÃ KHÔNG QUÊN...
PHẦN 2
TUL



Đã trót hẹn hò , tôi phải trở lại DC lần nữa . lái xe chỉ mất khoảng nửa tiếng nhưng tìm đưọc một chỗ đậu ở DC là cả một vấn đề . Sau một hồi lòng vòng , cũng tìm được một chỗ để chui vào , mở cửa xe bước xuống , lòng rộn rã mùa xuân . Hoa đã nở khắp nơi , thân già như tôi chợt thấy mình tung tăng háo hức., từng gốc hoa quen thuộc , lối đi ven hồ, mặt nước lăn tăn và những con vịt đủ màu cũng tung tăn bơi lội . Chợt tôi thấy em , thiếu nữ mười lăm hay mười sáu. Em đứng đó trong áo đầm trắng xoè ra như những cánh hoa giữa một vùng trời bềnh bồng mây hồng.



Hoa đã nở ngợp trời em và tôi .



Tô i vốn tin vào điều kỳ diệu , như đã từng tha thiết và xúc động khi cô Tấm bước ra từ trái thị trong truyện Tấm Cám, , cổ tích đó còn nguyên vẹn trong tôi hôm nay , khi em bước ra từ những cánh hoa lung linh .Cảm ơn cô bé đã chăm chút cho mình từng bước nhỏ , em bước vào như môt nàng thơ . Thê giới thần tiên sẽ có thật khi mình biêt mơ ươc phải không em? .




Tôi biết em đang sống trong những phút giây tuyệt vời nhất , và tôi cũng vậy , tình cờ đấy chứ?. Chắc buổi sáng hôm nay khi thức dậy em đã muốn trở thành chính mình , sống như em muốn, điều gì đã thôi thúc em bước ra từ giấc mơ của mình cũng chính là động lực kéo tôi trở lại DC hôm nay, để tôi được gặp em - . Thiên Thần nhỏ  hay  NÀNG THƠ _, tôi muốn gọi em nhu thế , cám ơn em đã cho tôi tìm lại giấc mơ  của mình, khi vào tuổi em , tôi đã từng ước ao được đứng giữa một trời hoa NHƯNG CHƯA BAO GIỜ CÓ THỰC.  



Những giây phút thần tiên này rồi sẽ qua , em sẽ lớn lên và tôi sẽ già thêm nữa , cũng như nắng sẽ tàn hoa sẽ tơi tả trên hồ , gío mạnh hơn về đêm và cuốn đi tất cả ....thiên thần nhỏ , xin cám ơn hình ảnh tuyệt vời em đã mang lại một ngày đầu xuân . xin chúc em lời nguyện càu hạnh phúc .... ....Mặt trời lại mọc mỗi sớm mai , mùa xuân lại trở về ..... để tiếp nối giấc mơ  thần tiên , hãy tin rằng , một ngày .nào đó khi em bằng tuổi tôi , cũng sẽ có một em gái nhỏ bước ra từ những cánh hoa đào như em đã đến hôm nay..



Một hình ảnh lạ .... ...








TUL 2013






HOA GHEN THUA THẮM
LIỄU HỜN KÉM XANH
PHẦN 1
TUL



                                            

          Mùa xuân  hẹn hò với  HOA ĐÀO,  cứ cuối tháng 3 sang đầu tháng 4 , trời bớt lạnh , không khí ấm dần lên và những nụ hoa đâm chồi từ những cây đào hàng  trăm tuổi, những nụ hoa chúm chím dần hiện lên sắc hồng , đậm nhạt hay trắng bông như tuyết. ngày xưa hoa thường đúng hẹn vào ngày 10 tháng 4 hay chỉ xê xích 1,2 ngày không đáng kể .   TV thông báo ngày hoa đào nở , là ngày thủ đô Washington DC có cherry blossom parade, buổi sáng chưa kịp cất đi cái gưong long lanh trong  những giọt sương , thì hàng triệu triệu cánh đào đã hé nở ,  hương thơm   ngan ngát dịu dàng lan tỏa trong không khí mùa xuân . thành phố rực lên màu hoa ,  khắp nơi bồng bềnh  của những khối mây  hồng   , la đà rũ bóng bên hồ .nước xanh trong vắt.

Đáng lẽ phải như thế này
          Nhưng những năm gần đây , thời tiết bắt đầu thay đổi lộn xộn , mùa hè dài hơn , mùa thu chậm lại , mùa đông muộn màng , mùa xuân đến sớm ...cứ thế làm hoa cũng náo loạn theo và người  yêu hoa chẳng thể nào đoán được chính xác ngày  hoa  nở , thôi thì cứ mua vé đi xem hoa vào khoảng cuối tháng 3 đầu tháng tư cũng còn tùy theo thời tiết may rủi . 




         Người ta bắt đầu hẹn nhau kèm lời đe dọa , này muốn xem hoa đào thì đến sớm sớm nếu  chờ tháng tu mới đến thì nhớ mang theo cây chổi để quét hoa luôn . Có người em  từ xa cứ thấp thỏm email không biết khi em đến thì hoa đào đã nở chưa? hay chỉ còn cành ? thôi chị nhớ   đi dán hoa đào lại  để chờ em chị nhé .


          Năm nay lại càng khó đoán ,  cuối tháng 3 mà tuyết còn rơi . Lại thêm có Đại hội Anh Đào của Trưng Vương Hoa Thịnh Đốn , các chị , các em TV dổ về dự hội hơn 700 người , những tà áo dài màu xanh phất phới đêm đai hội làm ngẹn ngào gío đông không dứt ,  hoa đào vì thế không nở , lỗi là do các cô TV dấy ..
                                  .Hoa ghen thua thắm 
                                   Liễu hờn kém xanh

         Ôi chao!  người nào nghĩ ra cách "đổ tội" cho TV sao mà  Nguyễn Du đến thế !!! Các TV sau đại hội   dổ về đông cứng trung tâm thương mại EDEN , ăn quà  mua sắm thay vì tản bộ dưới hàng hoa đào , thôi thì cứ hẹn thêm để có cớ đến thăm nhau lần nữa.




          Sau đó hơn một tuần , khi những người bạn hụt coi hoa đào đã ai về nhà nấy, công nương nhà em   nghe TV nói hoa sẽ nở vào cuối tuần , ôi hoa cũng lịch sự gớm , nở vào cuối tuần cho mọi người có ngày nghỉ  đi  thưởng lãm chút chơi,  bõ công một năm chờ đợi .  Sáng thứ bảy dậy sớm , trang bị quần áo giầy chạy  bộ , làm  một chuyến trực chỉ DC thám thính ? thì hỡi ôi hoa vẫn vì ai không thèm nở.??   Thay vì rực hồng trong nắng xuân , thành phố DC  xám xịt một màu cuối đông hiu hắt , gío vẫn còn buốt giá , những cây đào , gốc đào đen buồn ảm đạm , những cành nặng trĩu nụ  nhưng hoa vẫn  khép kín.như không muốn nở . Những  tulip bên đường cũng chưa nảy mầm , DC tàn tạ hơn những mùa xuân trước.  Hâu quả của sequeste , budget cut thấy rõ , u ám cả bầu trời . Thay vì ngồi kiệu  xem hoa , "công nương" nhà em chạy một vòng quanh hồ tập thể dục , hít vào thở ra buồn ơi chào mi ,   giống như đang bị người tình li hẹn



.
         Chạy một vòng nhìn người xem hoa phần lớn là ẤN Độ, ĐẠI HÀN, "MAHOMET.." ...Mỹ trắng rất ít , Mỹ đen  lơ thơ , VN cũng không đông như mọi năm ....mặt ai cũng đìu hiu ngơ ngẩn .  Đây đó cũng có vài cây đào thương tình nở sớm , mọi người bu lại cố chụp vài tám ảnh sao cho có chút  hoa đào làm vốn một lần  đã tới DC ..