Mar 28, 2018

Nhớ về thầy Đỗ Danh Tẩm - Bích Quy

NHỚ  VỀ  THẦY  ĐỖ DANH TẨM

                                                 Bich Quy


THẦY ĐÕ DANH TẨM
Giáo Sư Vạn Vật trường Trưng Vương 


        Tôi bàng hoàng khi biết tin thầy đã mất.  Tôi vẫn còn nhớ cái dáng gầy gầy của thầy với cặp kính trắng.  Ngày ấy cũng cách nay nửa thế kỷ rồi .  Vậy mà tôi vẫn không quên được vài giai thoại về thầy.
      Nhà tôi ở trong một cư xá chỉ có một lối vào ra duy nhất. Hai bên đường trồng hai hàng cậy điệp trổ bông vàng rất đẹp.  Hai hàng cây ấy tán rất rộng chúng giao nhau trên cao, toả bóng mát xuống đường cho trẻ con vui đùa.  Gọi là cư xá vì có rất nhiều bloc nhà .  Càng đi vào bên trong, diện tích càng nở ra thêm tạo thành hình chữ  nhật  nên có một khoảnh sân cho   người ta  tụ tập, vui chơi.  Vậy mà sau này đất chật người đông , người ta lại dựng lên một toà nhà  nhiều  tầng  gọi là chung cư, Toà nhà ở chính giữa cái sân nên trẻ con cũng mất chỗ chơi.
    Căn nhà tôi ở trên lầu một , ngay trên  lối đi vào  duy nhất ấy .  Một hôm đang ngồi học bài bên cửa sổ, nhìn xuống sân tôi thấy một chiếc Madaz màu đỏ đâu ngay bên gốc cây điệp trước cửa sổ nhà tôi.  Lúc đầu tôi cũng không chú ý lắm nhưng rồi thấy người đàn ông từ xe ấy đi ra có dáng giống như thầy T nên những lần  sau tôi để ý thì thấy khi nào chíếc xe đỏ đậu bên cây điệp là tôi hay chồm ra  ...theo dõi.  Xe đậu rồi thì thầy lấy sợi xích dài luồn qua tay lái rồi móc vào đâu đó trong xe, khóa  lại. Sau đó thì thầy chui ra khỏi xe , đứng đó xốc lại cái quần và từ từ đi vào phía trong.  Lúc đầu tôi cũng không rõ là thầy quen ai trong đó. Mãi sau này có lần tôi  bắt gặp thầy nắm tay cô đi ra xe thì tôi mới biết. Thì ra thầy tôi quen với  một cô trong xóm tôi. Cô trắng trẻo hơi đậm người hơn thầy nhưng trông rất hiền và dễ thương. Khỏi phải nói phát hiện của tôi được "thầm thì" ngay với những đứa ngồi bên cạnh trong lớp. Ngày nào đi học tụ nó cũng hỏi thăm xem "Đến đâu rồi? " .  Tôi tha hồ tán hươu tán vượn như một chuyện dài nhiều tập hấp dẫn mà có lúc không kìm được , có đứa đã vọt miệng hỏi :"Bao giờ thầy lấy vợ thầy ?" Làm thầy cũng phải giật mình. Có lần đang mải mê theo dõi, bất chợt thầy ngẩng đầu lên và tôi cũng thụp ngay xuống, đầu va vào cạnh bàn đau điếng.  Cơ mà  "đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma" ,  rình mò mãi cho đến hôm tôi đang đứng ngay tại gốc cây này thì xe thầy đỗ xịch đến. Không tránh được, tôi đành lí nhí chào thầy. Thầy hỏi :"Nhà em ở đây à? "
"Vâng"  và thế là thầy hiểu ngay những gì tụi nó xầm xì là do ...tôi phun ra. Sau lần ấy thì tôi không phải thầm thì nữa mà còn hãnh diện kể cho chúng nghe những điều mình thấy hoặc biết về cô,  Thật ra thì tôi có biết về cô nhiều đâu, chỉ thỉnh thoảng thấy cô đi ngang nhà mình mỗi sáng để  đi làm, cô mặc áo dài thật đẹp. Nghe nói cô làm ở ngân hàng thì phải. 
   Ngày cưới cô , tôi thấy  cô thật đẹp  đi bên thầy  cũng diện thật chỉnh tề ,  khách khứa đi thảnh đoàn dài  ...Xe cô dâu cũng lại đâu bên cây điệp phía dưới nhà tôi .  Vẫn là cái xe đỏ được trang trí thật đẹp nhưng lần này tài xế không phải là thầy.
Thế rồi sau đó  thầy thường đưa cô về thăm nhà. Xe vẫn đậu bên cây điệp chỗ nhà tôi và họ sánh đôi bên nhau đi bộ về nhà.
   Tôi nhớ mình được học Vạn vật với thầy. Thầy vẽ trên bảng những hình minh họa cho bài học thật đẹp. Hầu như hình vẽ cứ như trôi từ tay thầy ra mà chẳng phải xóa đi vẽ lại bao giờ. Tôi cũng nhớ cả cô Dung dậy Lý hoá vẽ hình cũng rất đẹp mà cô cũng đẹp nữa . Có đứa đặt biệt hiệu cho cô là  "Cô Dung Kennedy" để phân biệt với cô khác cùng tên .  Thầy còn viết sách giáo khoa. Tôi nhớ năm thi tú tài đã học thuộc cuốn sách của thầy đến quăn queo, nhàu nhĩ. 
Các thầy cô hồi đó người nào cũng chỉn chu, mẫu mực   Thế hệ chúng tôi may mắn được học những thầy cô "ngay ngắn" như vậy nên đến tận bây giờ vẫn nhớ ơn thầy. 
    Thế rồi thầy có em bé. Tôi nhớ thầy thông báo với nét mặt thật rạng rỡ của người vừa được làm cha.  Một điều thật tuyệt vời.  Tôi cũng không ngạc nhiên lắm vì đã thấy mấy tháng trước đó thầy dìu cô về thăm nhà với cái bụng bầu khá to.   Sau này em tôi lại tiếp tục được học thầy. Có hôm nó về kể chuyện. Thầy T bảo con thầy ba tuổi rồi mà chưa biết đi. Nó cứ co chân lên không chịu đứng xuống. Hoá ra là thầy sợ cho bé đứng xuống đất dơ chân , lỡ có con giun, con sán  nào nó bò  vào thì khổ. thế cho nên nội , ngoại thi nhau bế suốt nên mới ra nông nỗi. Rồi thì bé cũng tự đi được thôi
   Biến cố lớn với đất nước khiến bẵng đi thời gian dài tôi chẳng biết tin tức gì về thầy. Mãi sau này có bạn  ở nước ngoài kể về thầy  mới hay thầy đã ra nước ngoài sinh sống. Tôi thầm mừng cho cuộc sống của thầy đã yên ổn. Để rồi hôm nay lại nhận được tin thầy đã tạ thế. 
   Thưa thầy, viết bài này để nhớ về thầy thật nhiều đã cho chúng con những kiến thức và cách sống ngay thẳng  như chính thầy đã là tấm gương cho học trò noi theo. Xin được thắp nén nhang tạ ơn thầy.
    




4 comments:

  1. Thầy kính yêu . con đã khóc khi nghe tin thầy đã bỏ chúng con ra đi , con nhớ hình bóng hiền hòa của thầy , những tháng năm dưới mái trường Trưng Vương , nhớ những giờ học thầy giảng bài đầy nhiệt huyết và tận tâm , nhớ tuổi học trò " nhất quỷ nhì ma " , nhớ ngày chúnh con thì thào tin thầy có cô ....cập nhật từng ngày nóng hổi và giờ đây con mơi biết nguồn thông tin đó từ BICH QUY ' nằm vùng ngay gần nhà cô mà ra ...kể cả mấy giờ thầy đến thăm cô , thầy lái xe Magda mầu đỏ ......khi giảng bài thầy hay dừng lại đứng gần cửa sổ ngay đầu bàn cò Hải Châu ngồi ...rồi tụi nó đã ghen tỵ đồn thày ưu ái HC hơn.....hôm nay ngồi lại cùng nhớ đến thày , chúng con xin thầy tha thứ cho lũ qủy học trò ... công ơn dạy giỗ, tận tâm của thầy , chúng con xin ghi lòng tạc dạ , không thể nào quen.
    Nguyện xin Trời Phật che chở cho hương linh thầy kính yêu được an nghỉ nơi CÕI NIẾT BÀN.
    .Chúng con xin thành thật chia buồn cùng cô và gia đình , mong cô giữ gìn sức khỏe , vượt qua được nỗi đau thương lớn lao này .
    Chúng con xin thắp hương bái tạ Thầy kính yêu .

    ReplyDelete
  2. Con luôn luôn nhớ những kỷ niệm êm đềm dưới mái trường Trưng Vương yêu dấu, và hình ảnh các thầy cô khả kính, trong đó có thầy, đã gieo những hạt giống quí báu trong tâm tưởng chúng con...
    NguyễnLiênHương

    ReplyDelete
  3. Xin Thành kính phân ưu cùng Cô và gia đình của Thầy Đỗ Danh Tẩm.
    Chúng con xin thắp một nén hương kính điếu và nguyện cầu anh linh Thầy được yên nghỉ nơi cõi an lạc vô ưu.

    P.Hà NhấtAP2.

    ReplyDelete
  4. Thành kính phân ưu cùng Cô và gia đình . Không quên những kỷ niệm trong giờ Vạn Vật với Thầy : chuyện Thầy đi giày " ốp a " , chuyện trái quýt ...Cầu mong Thầy yên nghỉ , đám học trò chúng con phá phách , nhưng luôn kính mến Thầy
    Đinh Vĩnh-Hương
    TV 57-64

    ReplyDelete