TUL
Người trở về nhà
Ngày hè biển lặng
Nắng vẫn rất hiền
Trên sân gạch đỏ
Mở tung cửa sổ
Lay động giàn hoa
hương thơm ngày xưa
Ùa về trò chuyện
Bàn kia bụi phủ
bình hoa chết khô
thừa một bài thơ
trong ngăn kéo vỡ
Cây đàn trong góc
im lặng đứng chờ
từng nốt chần chừ
dường như tê cóng
Phòng trong hoang lạnh
Tìm đôi mắt khô
Chiếu chăn xô lệch
Tường câm ơ hờ
Trên sàn hoen ố
vết rượu thời gian
nằm xuống nhẹ nhàng
mắt khô lệ chảy
Như vừa tìm thấy
Hai bàn tay không
vuốt trên tóc rối
thôi rồi cũng xong.
Tranh của hoạ sĩ ĐỖ QUANG EM |
Mời các bạn ghé thăm ĐSTV với thơ mới MẮT KHÔ của TUL.
ReplyDeleteĐời sống vốn luôn có những biến cố xảy ra , vì thế dù không muốn Người vẫn phải trở về để xắp xếp lại . Nơi chốn trở về có thể là một căn nhà ở vùng biển, hay chỉ một căn phòng , đôi khi chỉ là một hồi tưởng .....Cảnh vật tự nó vẫn thế , nhưng lòng NGƯỜI lại khác đi vô vàn . Tình cảm đó làm những kỷ niệm....... biết nói chuyện , biết nhìn. Sự vật như đôi mắt khô , thao thức nhưng không còn đợi mong .
Trong đó , NGƯỜI lau khô nước mắt , đứng dậy , bình thường chỉ giữ lại hai bàn tay không.
Bài thơ buồn quá TUL ạ! Chia sẻ với TUL và hy vọng thơ chỉ là...thơ!
ReplyDeleteBạn yêu ơi, cảm ơn đã đọc thơ và chia sẻ .
DeleteYên tâm đi TUL vẩn ok, đôi khi " Buổn " chỉ để giải trí thôi .
Đọc bài thơ này của Thảo thấy hay lắm !!! Đúng lắm!!! Nhưng thấy buồn buồn làm sao ấy!!!
ReplyDelete"Chiều buồn len lén tâm tư....mơ hồ như lá thu mưa....."
KimThanh
Tớ mừng khi thấy Thanh Ông biết buồn ! Lại còn hát nữa thì vzui rổi.
DeleteSự trở về cô đơn lặng lẽ của kỷ niệm sao buồn quá !
ReplyDeleteNgày Ngoại về nhà
ReplyDeleteMuôn tiếng chim ca
Nàng thơ bước ra
Vòng tay ngọc ngà
Bụi mờ dĩ vãng
Đi vào quên lãng
Mắt ướt mơ màng
Buồn nầy ai mang
Mở tung cửa sổ
Hoa Giấy nở rộ
Lung lay trong gió
Nhìn Biển ngóng chờ
Giờ ta gặp gỡ
Xin chớ hững hờ
Yêu nhau đi chớ
Đợi đến bao giờ
Đọc thơ của en mà tưởng mình đứng đơ, trong cân phòng đầy những dấu xưa....lặng lẽ..cô đơn...và Buồn ...Thảo ơi
ReplyDeleteanh thich hinh anh va ngon ngu trong cau nay:
Delete"Sự vật
như đôi mắt khô , thao thức nhưng
không còn đợi mong . "
va chút ngạc nhiên buồn bã ở đây:
"Trong đó , NGƯỜI lau khô
nước mắt , đứng dậy , bình thường
chỉ giữ lại hai bàn tay không."
Buồn... Thở dài... Cám ơn Thảo UL...
ReplyDelete