Aug 29, 2020

MIRACLE SOUP-Năm Diệp



Đang nói về những mối tình, khi không nhảy qua chuyện ăn uống thấy không giống ai! Nhưng thôi kệ đi, em Covid cứ lằng nhằng hoài, tui cũng lẳng nhẳng theo ẻm, nhớ gì nói nấy, miễn bớt xì trét là được.

Hồi nẫm, tui phát khùng, tự dưng đi mở quán ăn!!!
Đúng là làm dâu trăm họ! Nhưng được một cái, đám mẹ chồng tui hiền khô hà
( hổng giống mẹ chồng thiệt chút nào! Nói bỏ qua nghe, nhắc đi nhắc lại là tui bị quở tắt bếp).

Cũng giống những quán khác, quán tui có hai thực đơn, một trưa cho người đi làm, ăn lẹ lẹ còn về cày tiếp; một thực đơn chiều cho khách quởn, vô ngồi cà kê dê ngỗng.
Khách cà kê dê ngỗng cũng hay vô bữa trưa, nhưng  không thích thực đơn trưa, muốn ăn món dành cho dân quởn.
Nếu em nào
là thuần túy dân trưa thì sẽ không biết gì về thực đơn của dân quởn!
Nhưng mấy ẻm có màn láo liên con mắt, nhìn qua, nhìn lại xem bàng quang thiên hạ ăn cái gì(tọc mạch mà), thấy ai ăn cái gì lạ lạ là quét sân liền.

Tui khoái ăn món gì cọng cọng, sợi sợi.
Mì, hủ tiếu, bánh canh, Spaghetti...Bởi vậy anh xã đặt tên tui là Phở Tiểu Mi ( phở, hủ tiếu, mì ).

Một lần, có cuộc họp mặt liên khóa của anh xã, tui muốn mặc cái xường xám may bên VN. Thử trước cho chắc ăn.
Mèn ơi, tui nín thở cũng không kéo lên được!
Vậy là tui bắt đầu đai ét.
Không ăn sáng, nhưng bữa trưa, bữa chiều là tui làm tô mì gà. Vậy mà gần một tháng, tui xuống 5 pounds!

Tui có một số thực khách thường xuyên, là thợ cắt tóc từ một salon high class, đa số mấy ẻm là người Mễ, ăn tò tia ( tortilla) hằng ngày nên mấy ẻm tròn trịa lắm!
Thân quá, mấy ẻm hỏi tui, sao tôi không thấy dân Á đông nào mập? ( hì hì, thiếu gì, mấy xì thẩu ú nu ú na đầy nhóc!), tui nói dân Á thích ăn phở, hủ tiếu, mì, bánh canh.
..nói chung là soup, có nước lỏng bỏng, dù mau no, đầy bụng, thiệt ra hổng có bao nhiêu!
Tui nói kinh nghiệm đai ết của tui.
Mấy ẻm khoái quá đòi thử. Tui dặn trước, đừng có ăn gian, ăn soup rồi thôi, đừng nhét thêm tò tia vô, không những xuống mà còn lên cân thì đừng đỗ thừa, tui không chịu trách nhiệm!
Cứ thế, một tuần sáu ngày,  mấy ẻm tới cả chục lần hơn
( trưa lẫn chiều).
 
Một tháng sau, em nào cũng báo cáo là xuống cân.

Một bữa, có một bà khách, vừa bước vô quán là "Thanks, God" ỏm tỏi, tui hỏi có chuyện gì, bả nói, mừng quá, tôi tìm ra được quán của you, họ giới thiệu, mà tôi đi lạc hai lần, lần này lucky quá mới tìm ra( thời đó chưa có Google map).
Tui hỏi, họ là ai?
Mấy người làm tóc, làm nail.
Ồ, tui biết ai rồi.
Bà muốn dùng gì? Cho tôi tô Miracle soup, loại soup ăn để xuống cân.
Trời đất quỹ thần ơi!!!
May phước, bà này cũng không đến nỗi nặng nề lắm, tui cũng bớt lo!
Ăn xong, bả khen nức nở, "tôi sẽ trở lại".
Bả trở lại thiệt!
Sau đó, mỗi ngày, phone mua đem đi tới tấp, mỗi lần năm bảy tô, khi cả chục tô, lần nào cũng đòi Miracle soup.
Tui hỏi khi họ đến lấy thức ăn, sao biết tui có loại soup này mà order khi quý vị chưa đến lần nào? họ nói, xếp họ giới thiệu. Xếp nào? Mrs....,bả là director của hãng  Paragon cable. Thì ra cái bà mừng húm khi tìm được quán tui!

Lúc đó, con gái tui đi high school, học xong là xuống quán lo việc tiền nong và trả lời phone.
Một lần, ẻm bắt phone, bên kia nói gì không biết, ẻm nói, ở đây không có món đó, em con
kêu bên kia đầu giây chờ, quay qua hỏi: mẹ, họ muốn Miracle soup, con nói không có, họ nói hồi trưa họ có tới ăn???
Tui nói: mì thập cẩm đó.
Bỏ phone xuống, em con hỏi tui, mẹ ra tên soup hồi nào sao con không biết?
Tui nói, khách đặt tên chứ mẹ có đặt hồi nào!!!

Cùng dãy với quán tui, có một Beauty College.
Một bữa, có em da màu vô ăn trưa, ẻm thấy một vài người đang ăn mì, ẻm hỏi khách, không nghe khách trả lời ra sao. Hôm sau, ẻm đem bà ẻm tới ăn. Sau đó, thỉnh thoảng bà cháu cũng ghé, lần nào cũng ăn Miracle soup.

Bẵng đi một thời gian, không thấy.
Một buổi chiều thứ bảy, có người đàn ông đứng tuổi vô quán, ổng hỏi người phục vụ, họ kêu tui.
Hỏi ông cần tui giúp gì? Ổng nói, con gái tôi bịnh,  muốn ăn soup. Tui nói có nhiều loại, ông muốn loại nào?
Ổng mượn phone tui gọi con gái, rồi đưa qua tui. Bên kia đầu giây, giọng nữ, hỏi tui: bà nhớ tôi không? Hồi trước tôi học ở beauty College cùng dãy với quán của bà đó, tôi ra trường đi làm rồi, nên không tới nữa.
Mèn ơi! biết bao nhiêu người học, làm sao tui nhớ cho hết???
Tui đang ậm à, ậm ờ thì bên kia nói tiếp, tôi với bà tôi hay tới ăn Miracle soup...
À, tui nhớ rồi.
Quay qua ông cha, nói ông chờ, tui biết con ông muốn ăn gì rồi.
Trưa thứ hai,  mở cửa, khách bắt đầu đông; một bà da màu bước vô, tui nhận ra bà ngay.
Tui chưa kịp hỏi,
bà nói liền : cám ơn tô soup nghe, cháu tôi hết bịnh sau khi ăn nó.
Tui hỏi, cháu bà bịnh gì?
TOOTHACHE!!!
Cả quán phá lên cười như vỡ chợ!!!
Xưa nay, bị cảm ăn soup mới bớt, không dám nói là hết, chưa bao giờ tui nghe soup trị nhức răng!!!
Mấy người khách ào lên một lượt : you bỏ gì trong soup mà chữa bá bịnh vậy???
Thế là hôm đó, dân chúng bàn tán xôn xao, kẻ nói qua, người nói lại, đề tài là MIRACLE SOUP!

Tui nấu nước lèo với gà.
Khi bị cảm, ăn soup nóng, toát mồ hôi thì hết bịnh chứ tui có tài cáng gì???

Vậy chứ Miracle soup trị bá bịnh đó nghe.
Ngoài cảm, cúm, hungover,  sinus, xuống cân và cả đau răng nữa!
Thầy chạy luôn!!!

 Tui có một ông khách, cả năm nếu khỏe mạnh, không bao giờ thấy xuất hiện.
Mỗi khi ổng hay vợ gọi là tui hỏi ngay : ai bịnh?
Khi thì ổng bịnh, khi vợ, khi con...
Tui đoán trúng phóc, không sai bao giờ!
Mỗi khi tới là ổng quảng cáo về món soup trị bịnh của tui.

Sát quán tui có cái võ đường, dân học võ cũng qua ăn, một số là lính.
Trong quân đội, không được lên ký quá mức, hình như nặng ký quá sẽ bị phạt hay sao (thiệt tình tui không nhớ).
Một vài người bị lên ký, hỏi tui ăn gì để  xuống cân?
Sẵn kinh nghiệm bản thân và của mấy em Mễ, tui giới thiệu Miracle soup.
  Tui cũng dặn hờ, ăn xong là thôi, đừng ăn vặt.
Ai cũng làm theo và nói: It's works!

Có gì đâu, bớt ăn vặt, ngày chỉ có một tô mì thì xuống cân là cái chắc!!!

Năm Diệp
08-2020

2 comments:

  1. Năm ơi, hay tuyệt
    Một lô thân

    ReplyDelete
  2. Năm à,

    Nghe em kể mà bắt thèm ! Chừng nào tụi tui goa bển thăm em, em nhớ cho tụi tui thưởng thức món Miracle Soup đó nha.

    👏👏💕

    M.T.

    ReplyDelete